Sơ Tuyết nhẹ nhàng đặt chiếc gùi lưng xuống: "Mẹ ơi, những thứ mua về đều gọn trong gùi cả . Bông gòn thì con mua nhiều lắm, nhưng con hẹn với một vị đại nương, vài hôm nữa sẽ đó một chuyến, bà sẽ giúp con đổi mấy tấm phiếu mua bông với .
Nếu đủ thì cứ mấy tấm nệm lót giường , dù chăn mùa hè cũng tạm thời cần đắp tới, đợi thêm bông gòn hẵng cũng còn kịp chán.
À, trong gùi còn cả vải vóc nữa, xem trong thôn nhà ai máy may thì gửi chút tiền công, nhờ họ may quần áo càng sớm càng . Đợi đến ngày nhà lễ tân gia, cả nhà chúng sẽ cùng tươm tất diện đồ mới."
Liễu mẫu thoáng chút lo lắng: "Tuyết , như phô trương quá con?"
Sơ Tuyết mỉm đáp: "Mình chỉ chơi lớn thôi ạ. Dù cũng trong tay con tiền, còn về phần phiếu, cứ đổ hết cho Phó Diên Thừa, là nhờ chiến hữu giúp đổi cho là ."
Liễu mẫu cũng con gái lý, ở trong một căn nhà khang trang như , nếu ngày tân gia mà cả nhà ăn mặc rách rưới tả tơi, e rằng sẽ thiên hạ chê mất.
Giờ đây, nàng cũng dần quen với việc theo sự sắp đặt của cô con gái .
Sơ Tuyết kéo chiếc gùi dịch sang một bên: "Mẹ, con sang bên nhà mới đón cha về, một lát là con về ngay. Mẹ và cứ ở yên trong nhà chờ là , đừng ngoài lảng vảng."
Liễu mẫu ngỡ rằng Sơ Tuyết họ tránh mặt những bên nhà bác cả, bèn lời dặn: "Được , chúng sẽ ngoài. Con đón cha về thì mau chóng trở nhé, cơm sắp chín tới nơi ."
Sơ Tuyết "" một tiếng, đoạn cất bước ngoài.
Xuân Hiểu vội đuổi theo tận sân: "Chị hai, em cùng với chị."
Sơ Tuyết đồng ý: "Em ở nhà với , lời chị, chị và cha một lát là về ngay thôi."
Nói đoạn, nàng sải bước khỏi sân, quên cất tiếng gọi: "Truy Phong, nào."
Chừng nào rõ mục đích của hai kẻ lén lút khả nghi đến thôn là gì, thì nhất vẫn nên để họ ít khỏi nhà thì hơn.
Lúc nàng cảm giác hai kẻ đó đang nhắm nhà họ Liễu, nhưng nhà họ Liễu thì thứ gì đáng để chúng theo dõi rình rập cơ chứ? Mong rằng chúng nhắm tiền của .
Bản nàng thì chẳng hề sợ hãi, chỉ e rằng bọn chúng sẽ tay với những khác trong gia đình. Nàng thể nào lúc nào cũng túc trực bên cạnh để bảo vệ họ , mối họa ngầm nhất định diệt trừ tận gốc cho nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-217-xem-ra-dem-nay-e-rang-chang-duoc-an-ninh.html.]
Khi nàng đến căn nhà mới, đèn đuốc trong các gian phòng lắp đặt xong xuôi.
Liễu Phụ đang cùng thợ điện trong thôn trò chuyện ngoài sân.
Sơ Tuyết bước cất tiếng chào: "Cha, Tân Dân Thúc."
Liễu Phụ thấy con gái tới, liền hỏi: "Con bây giờ mới về đấy ?"
Sơ Tuyết gật đầu: "Dạ, xe buýt công cộng hỏng giữa đường, sửa mất nửa ngày trời mới xong, thế nên con mới về muộn ạ."
Liễu Tân Dân về phía Sơ Tuyết, : "Sơn Lương Ca, Sơ Tuyết nhà càng lớn càng xinh rạng rỡ. Học hành thì giỏi giang, còn xinh , đúng , còn tìm một đối tượng là bộ đội nữa chứ, cứ chờ mà hưởng phúc thôi."
Nói , dậy bắt đầu thu dọn đồ nghề của .
Liễu Phụ ha hả: "Ta hưởng phúc đều là chuyện thứ yếu, chỉ cần mấy chị em chúng nó cuộc sống , mới thực sự là điều lành."
Sơ Tuyết bật thành tiếng: "Cha, xem cha tiến bộ nhiều đấy ạ."
Nghe Sơ Tuyết , Liễu Tân Dân cũng phá lên : "Cháu xem cha cháu bây giờ ăn khéo léo kìa. Ba chị em các cháu sống , thì chẳng là cuộc sống của hai ông bà cũng theo , câu gì sai cả."
Liễu Phụ họ , gương mặt cũng ánh lên ý mãn nguyện.
Giờ đây, còn cố chấp chuyện con trai nối dõi nữa. Suy cho cùng, trong mệnh định thì cuối cùng cũng sẽ , trong mệnh thì cũng đừng cưỡng cầu gì, vạn sự cứ để tùy duyên là nhất.
Truy Phong tuần tra một vòng khắp các gian phòng, đó chạy đến mặt Liễu Phụ quấn quýt nũng nịu một hồi, mới khoan t.h.a.i xuống chiếc ổ dành riêng cho . Xem tiểu t.ử đến giờ " " .
Sau khi khóa cửa cẩn thận bước ngoài, Sơ Tuyết vẫn luôn chú ý đến động tĩnh đường. Lúc sắp về đến ngôi nhà cũ, nàng phát hiện hai kẻ mà vẫn còn đang xổm mai phục phía nhà xí của nhà họ Lý, lòng thầm chuyện e rằng hề đơn giản, xem đêm nay khó mà yên .
--------------------