Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 267

Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:02:10
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dẫu lữa kéo dài thời gian, cuối cùng vẫn đến nơi.

 

Khi bước , trong phòng chẳng còn một bóng nào khác: "Gọi qua đây là việc gì?"

 

Thấy chọn ở chiếc ghế xa nhất, nàng liền giơ tay vỗ vỗ lên chỗ trống bên cạnh: "Ngồi qua đây, gần một chút."

 

Tuy đàn bà giữ gìn nhan sắc cũng đến mức tệ, nhưng xét cho cùng cũng là một mớ rau già héo úa. Trong lòng Đinh Hữu Văn khỏi dâng lên một nỗi chán ghét tột độ..

 

, đàn bà thể nâng đỡ lên, thì tự nhiên cũng thể thẳng tay hủy hoại . Hắn chỉ đành nén cơn buồn nôn đang chực trào lên trong cổ họng, lê m.ô.n.g xuống cạnh nàng: "Sao thế, xảy chuyện gì ?"

 

Hắn thầm nghĩ, ngần tuổi , lẽ vẫn còn hứng thú bắt hầu hạ nàng chứ?

 

Nàng đưa mắt soi xét một lượt từ đầu đến chân, thản nhiên lên tiếng: "Nghe con gái ngươi đến Liễu Thụ Thôn để xuống nông thôn thanh niên trí thức ?"

 

Nghe thấy lời , tim Đinh Hữu Văn thắt , nhưng vẫn cố nén giữ bình tĩnh, vội vàng giải thích, cố tình lảng trọng tâm: "Chẳng là trong nhà bắt buộc một lao động ở nông thôn . Tính cách của mụ vợ nhà thế nào, ngươi cũng đấy, mụ thể để cho quý t.ử của chịu khổ . Ta nghĩ, thà để nó đến một huyện gần đây còn hơn là đày đến những nơi khỉ ho cò gáy như Đông Bắc, Tây Bắc, Tây Nam, thế nên mới dùng chút quan hệ, cho nó đến Xương Bình."

 

Nàng chằm chằm yết hầu của đang trồi lên sụt xuống mỗi khi cất lời, bất chợt đưa tay lên sờ nhẹ đó: "Yết hầu của ngươi vẫn mê như ."

 

Hành động , cộng thêm lời , khiến Đinh Hữu Văn cứng đờ ngay tại chỗ.

 

Nàng thấy bộ dạng của như : "Sao nào, bây giờ đến cả việc cho chạm ngươi cũng nữa ?"

 

Đinh Hữu Văn nào dám tiếng 'Không' cơ chứ: "Làm, . Chẳng qua là lâu chúng gần gũi, nên chút quen thôi."

 

Nàng ném cho một cái đầy khinh bỉ: "Còn nhớ những lời với ngươi đây ?"

 

Trán túa đầy mồ hôi lạnh: "Chưa, quên, thể quên chứ."

 

"Vậy thì hôm nay, hãy để xem ngươi thể hiện thế nào."

 

Nghe câu , như sét đ.á.n.h ngang tai, trong lòng dù trăm ngàn méo mó, vặn vẹo, nhưng chẳng dám để lộ nửa điểm. Cố nén cơn lợm giọng chực trào lên, run rẩy đưa tay lên, vuốt ve gò má của nàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-267.html.]

Chỉ thấy giọng của mụ đàn bà già cất lên: "Bế về giường ."

 

Cuối cùng, Đinh Hữu Văn vẫn nhịn mà lắp bắp lên tiếng: "Ngươi... chuyện ... ngươi... chúng chẳng lâu ..."

 

Nàng bật thành tiếng: "Xem ngươi kìa, căng thẳng đến thế là cùng. Sao, mới thế mà chê bai ?"

 

Hắn dám để lộ mặt, nhưng trong lòng thì đang gào thét c.h.ử.i rủa: Mẹ kiếp nhà ngươi, một chân sắp bước xuống lỗ mà còn lão t.ử đây hầu hạ, ngươi c.h.ế.t quách cho .

 

So với những cùng trang lứa, đàn bà quả thật giữ gìn nhan sắc , trông chẳng khác nào một quý bà mới ngoài năm mươi, nhưng các chức năng trong cơ thể thì đến hồi cạn kiệt, đây chẳng là đang khó ?

 

nào dám cãi lời, bởi lẽ mụ đàn bà già là một kẻ điên: "Được, bế ngươi qua đó."

 

Khi cả hai giường, nàng yêu cầu tiến thêm bước nữa, chỉ đôi tay là lúc nào chịu ngơi nghỉ: "Nghe ngươi đang nuôi một con đàn bà ở bên ngoài, còn mang trong giọt m.á.u của ngươi nữa ?"

 

Lần thì Đinh Hữu Văn thật sự hoảng sợ tột độ, nhưng cũng dám giở trò khôn vặt: "Ta, , chỉ định chơi bời qua đường thôi, nào ngờ nàng thai. Sức khỏe của đàn bà đó vốn , nếu phá t.h.a.i e là sẽ mất mạng, cho nên..."

 

Hắn dám thêm lời nào nữa.

 

Chỉ thấy nàng lạnh một tiếng: "Còn là sức khỏe nữa chứ, xem ngươi động lòng thật sự với con bé đó ."

 

"Không, , , chuyện đó. Năm xưa nếu ngươi tay giúp đỡ, thì của ngày hôm nay."

 

Nói , cũng chẳng màng đến cảm giác ghê tởm nữa, liền luồn tay trong áo của nàng, sức xoa nắn: "Hôm nay hãy để 'hầu hạ' ngươi cho thật ."

 

Nàng tỏ vô cùng hài lòng với sự thức thời của : "Coi như ngươi cũng điều."

 

Chỉ là vẫn yên tâm mà hỏi thêm một câu: "Giữa ban ngày ban mặt thế , sẽ ai đến đây chứ?"

 

Nàng vòng tay qua cổ , ghì xuống: "Đã gọi ngươi đến đây, tự nhiên sắp đặt thỏa thứ , ngươi cứ yên tâm ."

 

--------------------

 

 

Loading...