Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 298: Cớ sao phải lãng phí tiền bạc như vậy?

Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:02:36
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mấy ngày nay Xuân Hiểu luôn tìm cách lấy lòng nhà, nguyên do là vì nàng học sơ trung ở công xã mà một mực đòi lên huyện học. Nàng đưa lý do rằng thầy giáo huyện dạy giỏi hơn ở công xã, nhưng Liễu Phụ và Liễu mẫu dĩ nhiên là đời nào đồng ý.

 

lên huyện học cũng tốn thêm tiền trọ, tiền ăn. Rõ ràng khoản thể tiết kiệm , cớ cứ nhất quyết vung thêm một khoản tiền như thế?

 

Vả , bây giờ cũng thi đại học , học ở mà chẳng là học, cớ gì lãng phí tiền cho vô ích.

 

Sơ Tuyết thì rằng chỉ vài năm nữa thôi kỳ thi đại học sẽ khôi phục, nhưng những lời nàng thể nào . Hơn nữa, học sơ trung ở công xã cũng chẳng , thi đỗ lên cao trung huyện là . Dẫu cho chất lượng dạy học ở công xã thể sánh bằng huyện, thì chẳng vẫn còn nàng ở đây ?

 

, nàng cũng mấy tán thành việc Xuân Hiểu lên huyện học sơ trung.

 

Liễu mẫu và Xuân Hiểu rời , hai cha con liền lập tức bắt tay việc. Cả hai cùng rửa sạch rau củ, đó Liễu Phụ đảm nhiệm việc thái, còn Sơ Tuyết thì mang rau thái xong lên phơi mái nhà trát bằng xỉ than, phối hợp vô cùng ăn ý.

 

Đợi Sơ Tuyết leo xuống từ mái nhà cuối cùng, nàng liền : "Cha, ngày mai thi xong qua chỗ tỷ tỷ một chuyến, dưa chuột với dưa ngọt ngoài mảnh đất riêng của nhà , cha nhớ để cho tỷ một ít nhé."

 

Liễu Phụ cọ rửa d.a.o và thớt đáp: "Vốn dĩ để phần cho nó mà. Mấy quả dưa ngọt đó trông mã lắm, nhà cũng chẳng ăn hết ngần , là vài hôm nữa mang một ít đến trạm thu mua bán ."

 

Sơ Tuyết thầm nghĩ trong lòng, giá cả ở trạm thu mua vốn chẳng bao nhiêu: "Cha, lát nữa sẽ hỏi thăm mấy ở điểm thanh niên trí thức, xem họ đổi . Như cũng hơn là bán cho trạm thu mua, còn đỡ cho nhà mất công mang ."

 

Liễu Phụ cũng thấy lý: " mà dưa ngọt nhà nhiều lắm đấy, bọn họ lấy hết ngần ?"

 

"Ta mang qua cho tỷ tỷ một ít, nhà giữ một phần, phần còn thì biếu mấy nhà đây giúp đỡ chúng , tính lứa đầu cũng chẳng còn bao nhiêu ạ."

 

Thấy con gái sắp xếp đấy, ông liền mỉm : "Được thôi, cứ theo con ."

 

*

 

Khi nhận kết quả điều tra, đôi mày của Phó Diên Thừa nhíu chặt đến mức thể kẹp c.h.ế.t cả ruồi. Hắn thật sự tài nào hiểu nổi, nhà nhà họ Liễu thì ân oán gì với nhà họ Vương, tại bọn họ cố tình cho rêu rao những lời đồn đại đó trong khu gia quyến?

 

Hắn nhấc điện thoại lên, một dãy gọi : "Gia gia, là đây."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-298-co-sao-phai-lang-phi-tien-bac-nhu-vay.html.]

"Thằng nhóc nhà ngươi gọi điện đến thế?"

 

"Bây giờ thời gian ạ, qua đó một chuyến."

 

Vừa Tôn nhi , ông ngay là chuyện quan trọng, bèn liếc chiếc đồng hồ treo tường đáp: "Được, ngươi cứ qua đây ."

 

Phó Diên Thừa hành động quả thật nhanh, chỉ nửa giờ mặt ở đại viện.

 

Đại Bá Mẫu thấy bước sân, liền cất tiếng hỏi: "Diên Thừa, cháu thời gian qua đây ?"

 

"Đại Bá Mẫu, cháu qua đây tìm gia gia chút chuyện ạ."

 

"Gia gia của cháu đang ở trong thư phòng đấy."

 

"Vâng ạ, cháu xin phép ."

 

Nhìn bóng lưng Phó Diên Thừa bước nhà, trong lòng nàng thoáng dấy lên một tia ngưỡng mộ. , chính là ngưỡng mộ, là sự ngưỡng mộ dành cho em dâu của . Cả cuộc đời , nàng vẫn luôn vô thức so bì với em dâu .

 

Không chỉ lượng con cái bằng, mà con trai càng thua xa một trời một vực.

 

Chỉ vì đứa con trai duy nhất của chịu khổ, nàng nhất quyết cho nó quân đội. Giờ đây, những tài nguyên trong tay Lão Gia Tử, e rằng đều sẽ để hết cho Diên Thừa, đứa cháu trai duy nhất theo nghiệp binh. Nghĩ đến đây, nàng khỏi hối hận.

 

Hai nhà tuy thỉnh thoảng chút xích mích, nhưng mối quan hệ chung vẫn khá . Mấy chị em họ đối xử với cũng đến nỗi nào. Con cái của nhị phòng đứa nào cũng phẩm hạnh , chúng nó chiếu cố, con cái của nàng dẫu nên nghiệp lớn thì cuộc sống cũng sẽ quá tệ. Nghĩ , nàng cũng còn lo lắng nhiều nữa.

 

Phó Diên Thừa tới cửa thư phòng, giơ tay lên gõ cửa: "Gia gia, về đây."

 

Phó lão gia t.ử đợi sẵn từ lâu: "Vào ."

 

--------------------

 

 

Loading...