Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 300: Kỳ Thi Tuyển Dụng Giáo Viên Trường Tiểu Học Thôn

Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:02:38
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm nay chính là ngày diễn kỳ thi tuyển giáo viên cho trường tiểu học của thôn. Dù chỉ cần tuyển vỏn vẹn hai vị thầy cô, thế nhưng đăng ký tham gia thi cử đông đảo đến mức kinh ngạc, lên tới tận Tam mươi .

 

Trong đó, các thôn lân cận chỉ sáu học sinh cấp Tam tham gia, còn đều là những vị Tri Thanh (thanh niên trí thức) từ thành phố về làng. Cuộc cạnh tranh quả thực khốc liệt đến mức thể tưởng tượng nổi.

 

Khi Sơ Tuyết đặt chân tới nơi, tề tựu gần như đông đủ cả .

 

Ngô Hiệu Trưởng của trường tiểu học thôn, tay cầm danh sách đăng ký, lượt điểm danh từng một. Hắn dõng dạc thông báo: “Cứ mười sẽ một phòng thi. Chúng sẽ xếp hạng theo điểm , chỉ tuyển chọn hai đầu mà thôi. Mọi nào?”

 

Sau khi đồng thanh đáp lời, họ liền sắp xếp trật tự, lượt bước các phòng học.

 

Vừa nhận tập đề thi, Sơ Tuyết liền lướt mắt qua bộ các câu hỏi . Sau khi nắm chắc tình hình trong lòng, nàng mới bắt đầu đặt bút bài.

 

Đối với một như nàng, kẻ từng kinh qua vô kỳ thi lớn nhỏ ở kiếp , nàng thể tự tin mà lớn tiếng tuyên bố rằng: Mấy thứ chẳng qua chỉ là một món ăn vặt, dễ dàng như trở bàn tay mà thôi.

 

Huống hồ chi, kể từ khi Không Gian, nàng còn sở hữu thêm một kỹ năng gần như đạt đến mức “quá mục bất vong” ( qua là nhớ mãi). Bởi , nàng tin chắc rằng việc giành lấy một trong những suất tuyển dụng là vấn đề quá lớn lao.

 

Cây bút trong tay nàng cứ thế lướt hề ngơi nghỉ. Chưa đầy hai mươi phút đồng hồ, nàng thành tất cả các câu hỏi. Nàng hề tự mãn kiêu căng, mà còn cẩn thận tỉ mỉ kiểm tra bài một nữa. Chỉ khi xác định còn bất kỳ sai sót nào, nàng mới giơ tay lên, xin nộp bài thi.

 

Ngay khi nàng nộp bài thi, ít bắt đầu cảm thấy hoang mang, bối rối.

 

Hướng Tiền Tiến chính là một trong những đang cuống quýt đó. Rõ ràng từng ghi nhớ đáp án kỹ lưỡng, thế nhưng lúc , những câu hỏi quên sạch sành sanh, còn nhớ chút nào.

 

Chờ đến lúc tiếng chuông báo hiệu hết giờ nộp bài vang lên, phía vẫn còn sót một câu hỏi kịp thành.

 

Sơ Tuyết thi xong, với vẻ mặt nhẹ nhõm, thư thái, nàng trở về nhà: “Mẫu , Ta về đây.”

 

Liễu mẫu đang dùng tay lau chiếc tạp dề đeo ngang hông, liền ngẩng đầu lên: “Con về đấy ư? Thi cử ?”

 

Sơ Tuyết tới chiếc rổ đặt ngay cạnh cửa bếp, lấy một quả Tây Hồng Thị (cà chua), múc một gáo nước rửa sạch. Nàng nhai đáp: “Cũng tạm ạ, dù thì Ta cũng xong hết . Chiều nay sẽ kết quả, lúc đó chúng sẽ rõ thôi.”

 

Liễu mẫu lộ rõ vẻ mặt đầy lo lắng, thấp thỏm: “Có quá nhiều Tri Thanh tham gia kỳ thi , e rằng...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-300-ky-thi-tuyen-dung-giao-vien-truong-tieu-hoc-thon.html.]

 

Nàng kịp dứt câu, liền chuyển hướng ngay lập tức: “Thôi , thi xong thì đừng nghĩ ngợi gì thêm nữa. Nếu như thể thi đỗ thì là điều nhất, còn nếu đỗ, chúng sẽ tìm cách khác. Cùng lắm thì để Ta ngươi tìm Bí thư chi bộ , nhờ sắp xếp cho con một công việc gì đó nhẹ nhàng, đỡ vất vả hơn.”

 

Sơ Tuyết mỉm , đáp lời: “Được ạ.”

 

Thật , đối với việc một giáo viên, nàng cũng quá tâm đắc. Thứ nhất là Ta cái chức “vua trẻ con”, thứ hai là Ta cũng sợ sẽ lỡ dở, sai sót việc học hành của con em khác.

 

Dẫu nữa, nghề giáo viên là một nghề nghiệp vô cùng thiêng liêng, cao quý, Ta thực sự lo sợ thể đảm đương nổi trọng trách .

 

Nàng c.ắ.n ‘rộp’ một miếng Tây Hồng Thị, vị chua ngọt lập tức lan tỏa trong khoang miệng: “Ngày mai, Mẫu nhớ mang thêm Tây Hồng Thị nhà cho tỷ tỷ Ta nhé. Loại quả chua chua ngọt ngọt, ăn ngon miệng, nàng chắc chắn sẽ thích mê cho xem.”

 

“Được . Ta thấy mấy quả dưa ngọt (Điềm Qua) cũng ít quả thể hái , nhân tiện mang thêm cho nàng một ít.”

 

“Mẫu , trong tay Ta vẫn còn một ít Phiếu Thực Phẩm Phụ. Chiều nay khi xem điểm xong, Ta sẽ một chuyến tới Công Xã, xem thử bán Cao Điểm (bánh ngọt) . Nếu , Ta cũng sẽ mua một ít để ngày mai mang qua cho nàng .”

 

Nàng đang chuyện một cách hăng say, vui vẻ, chợt nhận Liễu mẫu đang những giọt nước mắt lăn dài rơi xuống: “Mẫu , ?”

 

Liễu mẫu vội vàng đưa tay lên lau những giọt nước mắt rơi: “Không , chỉ là Ta chút cảm thán mà thôi. Nếu con bản lĩnh, năng lực, giành những phần thưởng , thì cho dù chúng tấm lòng, e rằng cũng khả năng giúp đỡ. Tỷ tỷ con nàng quả thực gặp vận may ch.ó ngáp ruồi, đứa bé trong bụng nàng cũng là một đứa trẻ phúc khí lớn.”

 

Sơ Tuyết những lời , cũng gật đầu đồng tình: “Lời của Mẫu quả thực hề sai chút nào.”

 

Nàng lúc đây thì vô cùng thư thái, nhẹ nhõm, hề thấy chút căng thẳng lo lắng nào.

 

Thế nhưng, khí tại khu Tri Thanh Điểm khác biệt. Mấy vị Tri Thanh tham gia kỳ thi đang tụ tập với để dò đáp án. Cứ mỗi dò xong một câu, vui mừng khôn xiết, lo lắng, ưu sầu.

 

Chờ cho dò xong hết đề thi, Hướng Tiền Tiến liền lén lút, rón rén rời khỏi khu Tri Thanh Điểm.

 

Hắn bước ngoài, liền thấy Liễu Thư Cầm đang chờ sẵn ở đó: “Ngươi tới đây?”

 

--------------------

 

 

Loading...