Bàn bạc xong xuôi, Đinh Tố Dung thấy trời còn sớm, bèn : “Ba, con về nhà một chuyến, còn bắt kịp chuyến xe buổi chiều để về nữa. Chuyện ba liệu mà cho nhanh lên một chút.”
Đinh Nguyệt Văn gật đầu, móc từ trong túi năm đồng bạc cùng mấy tấm phiếu: “Trong túi chỉ bấy nhiêu đây, con cầm lấy .”
Thấy vẻ chê bai thoáng qua mặt con gái, : “Tiền đều ở chỗ con cả , đây là tiền duy nhất trong đấy.”
Nói xong, khẽ ho một tiếng, liếc ngang dọc, thấy chắc chắn ai mới yên lòng.
Đinh Tố Dung liếc xéo một cái: “Nếu ba gây mấy chuyện tày trời đó thì đối xử với ba như , còn mặt mũi mà nữa.”
“Thôi , , chuyện cũng qua bao lâu còn gì.”
“Ba là . Ba , con cũng chẳng buồn nữa. Con đây.”
“Chuyện đó con để tâm , nếu thì mở rộng phạm vi tìm kiếm thêm một chút.”
“Ba , con , nhưng chuyện rốt cuộc đáng tin , con xuống nông thôn cũng chẳng bao lâu, xin phép thôn nghỉ mấy , cán bộ thôn sắp ý kiến với con đấy.”
“Ta là ba của con, lẽ nào còn lừa con ?”
“Ba, ba xem liệu khi nào khác nhanh chân đến ?”
Lời thốt , sắc mặt Đinh Hữu Văn liền biến đổi trong nháy mắt: “Cũng là khả năng .”
Đinh Tố Dung chợt nghĩ đến điều gì đó: “Ba, ba xem khi nào lấy thứ đó đốn cái cây cổ lệch ?”
“, chắc chắn là như , đây nghĩ nhỉ.”
Nói đến đây, hai cha con đưa mắt , từ trong đáy mắt đối phương đều thấy rõ sự cam lòng.
Đinh Tố Dung lòng nóng như lửa đốt, nếu bây giờ chuyến xe nào về, e là nàng đến nhà cũng chẳng về nữa, chỉ mau mau trở về để xác nhận phỏng đoán của .
Đinh Hữu Văn lúc sa sầm cả mặt, nghi ngờ món đồ đó mụ đàn bà già cuỗm mất , nếu thì chuyện trùng hợp đến thế ?
“Ba, nếu thứ đó thật sự mất , con thể sớm ngày trở về thành ?”
Đinh Hữu Văn bây giờ mà bận tâm đến mấy chuyện : “Cứ xác định rõ ràng hẵng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-323-tu-trong-anh-mat-cua-nhau-ho-da-nhin-thay-su-khong-cam-long.html.]
Hắn chút lơ đãng : “Trời còn sớm nữa, con mau về nhà , đừng để lỡ chuyến xe về. Đến lúc xác định thì nhớ gọi điện cho .”
Đinh Tố Dung còn định thêm gì đó, nhưng Đinh Hữu Văn xoay về phía văn phòng, nàng đành nuốt những lời đến bên môi trở trong.
Lúc chuẩn rời , nàng với theo bóng lưng Đinh Hữu Văn: “Ba, chuyện của con ba đừng quên đấy nhé.”
Đinh Hữu Văn hề đầu , chỉ giơ tay lên vẫy vẫy mấy cái, hiệu rằng thấy, thẳng trong văn phòng.
*
Vào ngày Khâu Thiếu Thành thành hôn, Liễu mẫu dậy từ sớm để chuẩn bữa sáng.
Thấy trong phòng của hai chị em Sơ Tuyết vẫn động tĩnh gì, bà bèn đến gần khẽ gõ cửa phòng: “Sơ Tuyết, dậy thôi con.”
Lương thực trồng trong gian đến vụ thu hoạch, hôm qua Sơ Tuyết bận rộn trong gian suốt cả một đêm, thế nên ngủ muộn, thấy tiếng của Liễu mẫu, nàng đáp: “Con ạ.”
Chỉ là xong, nàng xoay một cái ngủ .
Liễu mẫu thấy nàng lên tiếng trả lời, bèn sang phòng của cô con gái nhỏ: “Xuân Hiểu, con tỉnh ?”
“Mẹ, trời còn sáng rõ nữa, cho con ngủ thêm một lát ạ.”
Nói , nàng kéo chăn trùm kín đầu, ngủ .
Liễu Phụ bước sân thấy cuộc đối thoại của hai : “Trời vẫn còn sớm mà, bà vội cái gì chứ?”
Liễu mẫu tỏ vẻ đồng tình, : “Hôm nay Khâu Gia hỷ sự, chắc chắn sẽ chăm lo cho Hạ Thu , nghĩ chúng nên đến đó sớm một chút, cũng thể ở bên con bé.”
Nghe những lời , Liễu Phụ cũng phản đối nữa: “Đồ đạc mang chuẩn xong hết ?”
Liễu mẫu gật đầu: “Mấy hôm thôn đổi ít lạc, rang cả , còn qua nhà Tuyền Thẩm T.ử đổi ít quả óc ch.ó từ năm ngoái, cộng thêm mười lăm mười sáu quả trứng gà nhà dành dụm , đều mang qua cho con bé hết.
Ngoài , còn nhờ Sơ Tuyết mua một tấm vải về, định bụng sẽ mang qua đó, để lúc rảnh rỗi Hạ Thu thể may mấy bộ quần áo cho đứa bé trong bụng.”
--------------------