Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 340: Kẻ nào phá hỏng chuyện tốt của lão tử

Cập nhật lúc: 2025-12-02 01:32:22
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đinh Hữu Văn vẫn cam lòng, lượn một vòng khắp chốn, quả thực chẳng tìm thấy dấu vết gì khả nghi: "Mẹ kiếp, kẻ nào phá hỏng chuyện của lão tử?"

 

Trước đây, để dò la thêm chút tình hình ở chốn , cố tình tìm đến chỗ mụ đàn bà già một chuyến, chẳng những nốc đầy một bụng rượu mà còn hy sinh cả nam sắc, mà cuối cùng vẫn chẳng moi thêm tin tức gì khác.

 

Chẳng lẽ thể hỏi thẳng mặt lúc mụ đàn bà già đó còn đang tỉnh táo ? Làm chẳng mụ sẽ dấy lên lòng cảnh giác với ư?

 

Hắn cứ thế lục lọi khắp khu vực hơn một giờ đồng hồ, nhưng chẳng thêm phát hiện mới nào, bèn mang theo vẻ mặt đầy bất cam mà lê bước xuống núi. Xem , vẫn tìm cách khác để buộc mụ đàn bà già phun sự thật mới .

 

Chỉ là bọn họ thể nào ngờ , tất cả những hành động Sơ Tuyết, xong việc đồng áng đang đường lên núi kiếm củi, thấy rõ mồn một: Hóa đây chính là cha của nữ chính, xem những thứ chẳng là cơ duyên mà nàng tình cờ , mà là do chuẩn sẵn sàng để tìm đến.

 

Đợi đến khi bọn họ khuất, Sơ Tuyết mới tiến sâu hơn trong núi, định bụng tìm vài cây khô mục để đốn về củi.

 

Vùng lõi trong núi vốn dĩ ít đặt chân đến, thế nên chẳng mấy chốc nàng tìm ba bốn gốc cây khô. Hễ thấy cây nào là nàng đốn ngã cây đó, dùng d.a.o phay chặt hết cành lá, chỉ chừa phần cây.

 

Xung quanh những gốc cây , nàng còn phát hiện ít nấm, bèn thu hết những bó củi buộc gọn cùng mấy cây chẻ gian, mới xổm xuống hái nấm, bụng bảo phen phơi thật nhiều, để mùa đông đem hầm với gà thì là thơm ngon đến nhường nào.

 

Mãi cho đến khi mặt trời bóng, nàng mới xong xuôi việc. Thật phía vẫn còn nữa, nhưng nếu nàng trở về thì e rằng nhà sẽ lo lắng, nên nàng nghĩ bụng thôi thì để khác cũng .

 

Quả nhiên, khi nàng kéo lê hai cây xuống đến chân núi thì thấy Liễu Phụ đang đợi ở đó: "Cha, cha đến đây?"

 

"Sắp quá giờ cơm trưa mà vẫn thấy con về, chút lo lắng nên qua xem ."

 

"Ta sâu trong một chút, đốn hai cây khô. Cành lá chặt gọn , chiều nay xong việc sẽ lên mang về. Còn cây kéo về đây, buổi chiều cha lấy rìu chẻ nhé, cây cháy đượm lắm."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-340-ke-nao-pha-hong-chuyen-tot-cua-lao-tu.html.]

"Được, chiều nay ở nhà chẻ củi, ngần cũng đủ đốt một thời gian , con đừng sâu trong núi nữa. Cái chân của thật bây giờ thể lên núi , nhưng các con cứ lo lắng cho mãi."

 

"Người thường đả thương gân cốt mất trăm ngày, cha cứ ráng dưỡng thêm một thời gian nữa , lỡ như hồi phục thì sẽ ảnh hưởng cả đời đó."

 

"Được, , , theo các con."

 

Hai cha con trò chuyện thong thả về nhà. Vốn dĩ Liễu Phụ còn định giúp con gái kéo một cây, nhưng Sơ Tuyết nhất quyết đồng ý.

 

Chợt nhớ điều gì, Liễu Phụ liền lên tiếng: "Ngày nhà họ Phó sẽ sang dạm hỏi, ngày mai con xin nghỉ phép công xã mua ít thịt về , chúng chuẩn một chút."

 

Sơ Tuyết đáp: "Không cần ạ, chiều nay con núi kéo củi, tiện xem săn con thú rừng nào . Có món mặn là , cần chạy tận công xã cha, cha cứ yên tâm."

 

Liễu Phụ Sơ Tuyết tính toán, bèn đồng ý, bụng nghĩ lỡ như con gái săn con mồi nào, thì cùng lắm sẽ làng tìm đổi là , chứ nhất định thể để thất lễ.

 

Nàng sớm nghĩ kỹ , ngày mai sẽ nhân cơ hội lấy thêm hai quả dưa hấu mang về nhà, dùng để đãi khách.

 

Khi hai về đến nhà, Xuân Hiểu đang rửa bát, liền :

“Nhị tỷ, tỷ về . Em để phần cơm cho tỷ đó, tỷ rửa tay ăn lúc còn nóng .”

Sơ Tuyết gật đầu với nàng: "Được, ngay đây."

 

Liễu mẫu thấy tiếng động cũng từ trong buồng bước : "Con tận vùng lõi trong núi đấy ?"

 

"Vâng ạ, con chỉ sâu hơn một chút thôi, tìm mấy cây khô. Tuy chẻ củi tốn sức, nhưng cái cháy đượm. Mấy cành nhỏ con để núi , lát nữa con một chuyến nữa mang về."

 

"Có ngần cũng đủ đốt một thời gian , con đừng vùng lõi nữa. Đợi một thời gian nữa cha con thể lên núi , hai cha con cùng , cũng yên tâm hơn."

Loading...