Thế thì ai nấy còn yên nữa: “Đi, chúng bám theo xem thế nào.”
Xe cộ vốn dĩ chạy nhanh, thêm mỗi lướt qua đều cuốn lên bụi mù mịt, nên chẳng mấy chốc họ bỏ một quãng xa.
Từ xa, họ thấy bước xuống, còn khuân vác từ xe xuống bao nhiêu là đồ đạc, trông qua chẳng dạng tầm thường.
Thế thì chắc chắn , đích thị là đến dạm hỏi.
Chỉ trong chốc lát, chuyện lan khắp thôn xóm .
Đám “tình báo viên” vốn tụ tập gốc cây đại thụ đầu làng, giờ cũng dời “căn cứ địa” đến ngay con dốc nhà Sơ Tuyết: “Chúng đây cũng chẳng ngóng gì, là qua nhà Sơn Lương Gia chơi một chuyến?”
“ đó, ý đấy.”
Vốn dĩ Phó Phụ và Phó Mẫu cũng thể tự quyết chuyện của con trai út, hôm nay đến đây cũng chỉ là cùng con cho đúng lễ nghi.
Còn Liễu Phụ và Liễu mẫu vô cùng hài lòng về rể , thế nên chẳng cần đến Khổng Diệc Chương, mang danh nghĩa mai mối, nhiều lời, chuyện nhanh chóng bàn bạc xong xuôi.
Chỉ Phó Mẫu cất lời: “Nếu hai đứa mắt , chúng nhất định sẽ ủng hộ.”
Liễu mẫu chút hồi hộp, nhưng mấy hôm Sơ Tuyết dặn dò, nên bà ứng đối vẫn khá ung dung, tự tại: “Con bé Sơ Tuyết nhà sinh mồng tám tháng Ba, qua năm mới tròn mười tám tuổi, chuyện Diên Thừa thưa với hai vị ạ?”
Phó Mẫu mỉm đáp : “Nói , thế nên nếu hai vị ý kiến gì, chúng cứ đính hôn , đợi Sơ Tuyết đủ mười tám tuổi hãy định ngày cưới.”
Liễu mẫu đầu sang Liễu Phụ, hỏi ý kiến của ông.
Còn Liễu Phụ thì về phía Sơ Tuyết: “Sơ Tuyết, ý của con thế nào?”
Sơ Tuyết khẽ liếc Phó Diên Thừa, chỉ thấy tay cứ nắm chặt , ngờ tên cũng lúc căng thẳng đến .
Nàng mỉm duyên dáng: “Nếu Diên Thừa ý kiến gì, thì chuyện cứ theo sự sắp đặt của các bậc trưởng bối là ạ.”
Phó Diên Thừa thấy liền bật dậy: “Ta ý kiến.”
Giọng sang sảng đến nỗi chính đó cũng giật nảy , huống hồ là những đang mặt trong phòng.
Phó Phụ nhịn , bật thành tiếng: “Thằng nhóc nhà ngươi cũng ngày hôm nay, , nếu hai đứa ý kiến, chuyện cứ quyết thế nhé.”
Liễu Phụ Sơ Tuyết: “Vào nhà tìm giấy bút đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-357.html.]
Sơ Tuyết tuy hiểu định gì, nhưng vẫn phòng lấy giấy bút .
Chỉ Liễu Phụ : “Diên Thừa, con ngày sinh tháng đẻ của lên đây.”
Lúc mới vỡ lẽ.
Phó Diên Thừa cầm lấy bút, chỉ vài nét bút loáng một cái xong.
Liễu Phụ bảo Sơ Tuyết cũng của .
Chẳng là ông , mà thực sự là nét chữ của ông quá , sợ rằng sẽ nhà thông gia tương lai chê .
Đợi Sơ Tuyết xong, Liễu Phụ liền cất tờ giấy .
Sau đó, Sơ Tuyết bếp nấu nướng, còn Liễu Phụ và Liễu mẫu thì dẫn họ dạo quanh một vòng.
Chỉ một lát , Phó Diên Thừa tách khỏi đoàn nhà bếp: “Tuyết Nhi, đến giúp nàng.”
“Ngươi dạo cùng bá phụ, bá mẫu nữa ?”
Hắn đương nhiên hiểu ý trong lời của nàng: “Có Diệc Chương ở đó , vấn đề gì , nàng cứ yên tâm.”
Xuân Hiểu vốn đang giao nhiệm vụ trông bếp lửa, liền phắt dậy: “Nhị tỷ, việc ngoài một lát, để Phó Tứ Ca giúp tỷ nhóm lửa nhé.”
Nói xong, nàng liền chạy biến ngoài.
Trong mắt Phó Diên Thừa ánh lên ý : “Ta thấy Xuân Hiểu dường như trưởng thành hơn .”
Khóe môi Sơ Tuyết khẽ cong lên: “Lớn thì tự nhiên sẽ trưởng thành thôi.”
Lời ngay cả Phó Diên Thừa cũng sự qua loa, nhưng hỏi dồn, qua những tiếp xúc đây, quá hiểu tính cách của Sơ Tuyết.
Hai đang trò chuyện thì thấy bên ngoài ồn ào náo nhiệt: “Lạp Mai, con gái thứ hai nhà ngươi thật sự thành đôi với trai thành phố ?”
Hôm nay tâm trạng Liễu mẫu vô cùng, lời cũng giấu vẻ tự hào và đắc ý: “Chứ còn gì nữa.”
--------------------