Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 365: Phó Nghiên Uyển, người nhà đến thăm ngươi.

Cập nhật lúc: 2025-12-02 02:07:52
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người nhà họ Khang đồng loạt xua tay, Khang Nguyên Uy cất giọng khẩn thiết: “Chẳng thể chắc liệu kẻ nào đang ngấm ngầm theo dõi chúng , thì thôi, nhưng tuyệt đối đừng đến đây nữa.”

 

Khổng Diệc Chương họ lo lắng, bèn khẽ gật đầu xem như đồng ý.

 

Sau khi dặn dò qua loa vài chuyện, : “Nếu việc gì khẩn cấp, vẫn thể tìm cô nương để cầu cứu, đến lúc đó nhờ nàng chuyển lời cho .”

 

Khang Lão Gia T.ử ngơ ngác hỏi: “Ngươi quen cô nương đó ?”

 

Khổng Diệc Chương khẽ gật đầu: “Nếu chúng đang về cùng một , thì nàng là đối tượng của Phó Diên Thừa, hôm nay của Phó gia đến đây để dạm hỏi.”

 

Khang Lão Gia T.ử thấy , bất giác lẩm bẩm một câu: “Phó gia, là Phó gia của Phó Bác Trình ư?”

 

Khổng Diệc Chương đáp lời: “ , chính là .”

 

Lúc , Khang Nguyên Uy cũng lên tiếng: “Trước đây từng theo Diệc Chương gặp vài , ngờ đối tượng của ở làng Liễu Thụ ?”

 

Khổng Diệc Chương dặn dò thêm vài câu nữa mới vội vã rời .

 

Hắn thấy đang khuân vác rau củ xuống dốc, liền vội vàng bước tới đỡ lấy chiếc gùi tay Liễu mẫu: “Để , để .”

 

Phó Diên Thừa liếc , thấy khẽ gật đầu thì liền hiểu gặp .

 

Phó Mẫu những rau quả chất lên xe, trong lòng vui mừng khôn xiết nhưng cũng chút ngại ngùng: “Thông gia, chúng xin mặt dày mang rau củ về nhé.”

 

Liễu mẫu mỉm rạng rỡ: “Ông bà cứ thích là , Diên Thừa qua đây, bảo nó mang rau về cho ông bà.”

 

Phó gia phu thê vui vẻ nhận lời, nhưng cũng cho là thật.

 

Trước khi lên xe, Phó Diên Thừa với Sơ Tuyết: “Vậy chúng cứ quyết định thế nhé, cuối tuần sẽ qua đón nàng, đến lúc đó sẽ đưa nàng mua đồng hồ .”

 

Nói xong, mới bước lên xe.

 

Bên , chiếc xe Jeep lăn bánh, của trung tâm tình báo bên nhận tin, chẳng bao lâu liền chạy đến dò hỏi Liễu mẫu: “Sơn Lương gia ơi, thế nào , thành chuyện ?”

 

Kể từ ngày gả nhà họ Liễu, hôm nay là ngày nàng nở mày nở mặt nhất: “Đầu tháng Cửu tới sẽ đính hôn , đợi Sơ Tuyết tròn mười tám tuổi sẽ cử hành hôn lễ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-365-pho-nghien-uyen-nguoi-nha-den-tham-nguoi.html.]

 

“Ối chà, thành thật ư?”

 

“Sơn Lương gia , vận may của Sơ Tuyết nhà ngươi đúng là ai sánh bằng, nhà họ Trần ở huyện mà chuyện , chẳng hiểu sẽ hối hận đến mức nào .”

 

Ra khỏi làng Liễu Thụ, Phó Diên Thừa liền lái xe thẳng đến nông trường ngoại ô phía Bắc.

 

Phó Mẫu mở lời: “Ta thật ngờ hợp chuyện với cha của Sơ Tuyết đến thế.”

 

Phó Phụ cũng gật đầu tán thành: “ , hai vợ chồng họ đều thật thà.”

 

Khi họ đến nông trường, Phó Nghiên Uyển vẫn đang việc ngoài đồng, Phó Diên Thừa hỏi thăm lái xe thẳng đến mép ruộng nơi nàng đang lao động.

 

Hắn hỏi thăm một lượt mấy vị đội trưởng đang ở đầu bờ ruộng, cuối cùng cũng tìm : “Phó Nghiên Uyển, nhà đến thăm ngươi .”

 

Phó Nghiên Uyển tiếng gọi thì , liền trông thấy Tứ ca Phó Diên Thừa đang cách đó xa.

 

Nàng mừng rỡ chạy tới: “Tứ ca, đến đây?”

 

Phó Diên Thừa đôi giày của bám đầy bùn đất, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả, nếu quá nhiều cặp mắt đang đổ dồn nhà , sớm đón Tiểu Muội về thành phố : “Tiểu Muội, quen ?”

 

Phó Nghiên Uyển trông thấy Tứ ca, vốn dĩ vô cùng phấn khởi, nhưng khi nghĩ đến việc hôm đó rõ ràng đến nông trường ngoại ô phía Bắc mà thăm , nàng bèn : “Chà, đây là ai thế , để cho kỹ xem nào.”

 

Phó Diên Thừa , chợt nhớ điều gì đó, liền vỗ trán một cái: “Thôi c.h.ế.t .”

 

Hắn chỉ sợ mấy ngày nay nhà liên lạc với Tiểu Muội, đem chuyện đến nông trường hôm đó kể cho nàng : “Có chuyện gì ?”

 

Phó Nghiên Uyển lườm một cái, đang định gì đó thì chợt thấy Phó Mẫu từ chiếc xe cách đó xa bước xuống.

 

Nàng xúc động tột cùng, lao vụt tới: “Mẹ, cũng đến đây?”

 

--------------------

 

 

 

 

Loading...