Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 384: Cố Ý Kết Giao

Cập nhật lúc: 2025-12-02 04:08:48
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Suốt chặng đường rôm rả chuyện trò, Sơ Tuyết mới tài xế tên Ngô Hữu Phúc tháng nào cũng ngược xuôi đến Bắc Giao Nông Trường để chở một hai chuyến heo . Mỗi một như , bên phòng tài vụ cử một vị cán sự cùng để đối chiếu sổ sách công nợ. Cô của nàng là Ngô Liên Trân cũng ở phòng tài vụ, nhưng với thâm niên lâu năm như cô, ngày thường hiếm khi bôn ba theo xe thế .

 

Hôm nay nếu do Khổng Diệc Chương yêu cầu, đồng hành cùng là một đồng chí nam.

 

Nàng thầm nghĩ thêm một bạn là thêm một con đường, lúc cần giúp đỡ: "Thím ơi, Ngô ca, hai sẽ ở Bắc Giao Nông Trường bao lâu ạ?"

 

Ngô Hữu Phúc mỉm , buột miệng đáp: "Nhanh thôi, đến một giờ đồng hồ . Xe tới nơi là cho lên cân lùa lên thùng ngay."

 

Sơ Tuyết trong lòng tính toán, nàng chiếc xe đầu rời vội vàng chạy một mạch về nhà.

 

Vốn dĩ nàng định nhân lúc chiếc túi đeo chéo n.g.ự.c che chắn, lén lấy cho mỗi một quả dưa ngọt từ trong gian, nhưng nghĩ thôi. Biết họ sẽ nán Bắc Giao Nông Trường một giờ, chuyện liền dễ tính hơn nhiều.

 

Nàng lối đường lớn trong làng mà vòng qua sân phơi thóc, men theo đường nhỏ để về nhà .

 

Người nhà đều công, cổng lớn chỉ cài then khóa. Nàng lấy chìa khóa mở cửa, đoạn bếp xách một cái giỏ thẳng mảnh đất tự lưu phía nhà.

 

Rau quả trồng mảnh đất tuy ngon ngọt bằng thứ trong gian, nhưng so với sản vật nhà khác trồng thì vẫn hơn một trời một vực, bởi lẽ cứ dăm ba bữa nàng lén pha thêm chút nước hồ trong gian để tưới tắm.

 

Mới hôm nàng hái cho Khâu Gia xong, nên giờ chỉ lựa những thứ chín tới, mỗi loại một ít, chất đầy một giỏ thì dừng tay.

 

Thấy trời vẫn còn sớm, nàng về nhà ngâm ít gạo cao lương, định bụng lát nữa sẽ trộn cùng hạt kê để nấu cơm nhị mễ. Xong xuôi, nàng mới khóa cửa cẩn thận, men theo con đường nhỏ vòng sân phơi thóc, về phía ngã rẽ dẫn đến Bắc Giao Nông Trường để chờ.

 

Ngô Hữu Phúc quả nhiên sai chút nào. Nàng chỉ đợi một loáng thấy chiếc xe từ xa chạy tới.

 

Ngô Liên Trân trông thấy bóng ở ngã rẽ liền : "Hữu Phúc, ngươi xem ở ngã rẽ là Sơ Tuyết Nha Đầu nhờ xe chúng lúc về ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-384-co-y-ket-giao.html.]

 

Lúc trời nhá nhem tối, Ngô Hữu Phúc nheo mắt kỹ mới nhận : " là nàng thật. Mắt của nhị cô đúng là tinh tường quá."

 

Ngô Hữu Phúc là cẩn thận, cách một đoạn bắt đầu giảm tốc độ, bởi lẽ đoạn đường là đường đất, xe chạy qua sẽ cuốn lên một đám bụi mù mịt, chậm sẽ đỡ hơn nhiều.

 

Đợi xe dừng hẳn, Sơ Tuyết mới mỉm bước tới: "Thím, Ngô ca, đây là ít rau dưa quả ngọt nhà cháu tự tay vun trồng, cảm ơn hai cho cháu nhờ một đoạn đường. Chẳng thứ gì đáng giá, mong hai đừng chê."

 

Ngô Liên Trân đến cong cả mày cả mắt: "Ôi chao, nha đầu nhà ngươi đúng là khách sáo quá . Đừng đến chuyện đội trưởng Khổng cho quà cáp, mà kể cả thì lãnh đạo đơn vị lên tiếng, chúng nào dám tuân theo, ngươi ?"

 

Sơ Tuyết mỉm đưa giỏ đồ trong: "Người nhà quê chúng cháu chẳng gì quý giá để biếu tặng, chỉ là chút lòng thành của cháu thôi ạ. Trời cũng còn sớm, cháu lỡ dở đường của hai nữa."

 

Ngô Liên Trân những thứ rau quả mơn mởn trong giỏ, cất tiếng: "Lễ vật tuy mọn nhưng tình nghĩa nặng sâu. Huống hồ rau tươi ngon thế , ở thành phố khó mà tìm . Vậy chúng đành mặt dày nhận lấy . Sau việc gì, cứ đến thẳng Nhục Liên Hán tìm chúng nhé."

 

Sơ Tuyết rạng rỡ, nàng chờ đợi chính là câu .

 

Nàng theo cho đến khi chiếc xe khuất hẳn, bấy giờ mới thong dong sải bước từ đầu thôn .

 

Lúc đến giờ tan tầm, thỉnh thoảng bắt chuyện với nàng: "Sơ Tuyết, ngươi về đấy?"

 

"Thưa thím, cháu lên thành phố một chuyến. Cháu chuyện với thím lâu , về nhà nấu cơm ngay đây ạ."

 

Sơ Tuyết khỏi, thím hỏi chuyện 'phì' một tiếng: "Còn bày đặt chuyện lâu, như ai thèm chuyện với nó lắm bằng. Tốt nghiệp bao lâu mà chẳng vẫn giống , cũng xuống đồng kiếm công điểm đó . Nếu nhờ Bí thư chi bộ lưng chiếu cố, e rằng một chân trong trường tiểu học của thôn cũng chẳng đến lượt nó."

 

--------------------

 

 

Loading...