Phó Diên Thừa lái xe bao xa thì cho xe dừng .
Sơ Tuyết đầu sang : "Sao dừng xe ?"
Phó Diên Thừa bật thành tiếng: "Hôm nay là một cơ hội hiếm , nàng lái một chuyến cho thỏa cơn ghiền ?"
Đôi mắt Sơ Tuyết chợt sáng rực lên: " là bọn họ chọc cho tức đến lú lẫn cả , thể quên mất chuyện chứ?"
Cả hai nhanh chóng đổi chỗ cho , Phó Diên Thừa đóng cửa xe mỉm chỉ dây an : "Nàng thắt dây an ."
Sơ Tuyết kéo sợi dây an hai điểm vắt qua , tủm tỉm một câu: "Cái dây an cũng thật là đơn giản quá ."
Dây an xe thời bấy giờ nào giống với đời , chỉ là loại hai điểm, tức là chỉ một dây vắt ngang hông chứ chẳng hề dây vắt qua vai.
Nàng kéo dây , Phó Diên Thừa vươn tay sang giúp nàng cài chốt cẩn thận: "Chúng vội, nàng cứ từ từ thôi."
Chỉ điều, điều khiến tài nào ngờ tới chính là, Sơ Tuyết từ lúc khởi động cho đến khi tăng tốc, thao tác đều liền một mạch, trơn tru hảo, chẳng hề chút dáng vẻ nào của một mới tập lái. Trong mắt bất giác ánh lên thêm vài phần tán thưởng: "Xem nàng năng khiếu lái xe."
Sơ Tuyết chỉ mỉm mà đáp, kiếp nàng từng cùng cô bạn con nhà giàu của tham gia đua xe, tay lái thể kém cỏi cho .
Phó Diên Thừa nghĩ đến lịch trình hôm nay, bèn : "Tuyết Nhi, lát nữa đến nội thành, chúng đến Bách Hóa Đại Lâu , mua cho nàng vài bộ quần áo."
Sơ Tuyết vội từ chối: "Ta quần áo để mặc mà, là thôi ."
Phó Diên Thừa chịu: "Hôm qua đính hôn, sở dĩ mang quần áo đến là vì đích đưa nàng chọn những bộ mà nàng ưng ý."
Thấy một cách nghiêm túc như , nếu còn từ chối nữa thì đúng là điều, nàng đành nhượng bộ: "Thôi , chỉ mua một bộ thôi nhé. Mấy bộ đây ngươi mua cho , còn mặc đến mấy ."
Phó Diên Thừa lập tức phản đối: "Chuyện vui đôi cặp chứ. Chúng đính hôn cơ mà, ít nhất cũng mua hai bộ. Nàng cứ yên tâm, mang đủ cả tiền lẫn phiếu ."
Vẻ mặt của lúc khiến Sơ Tuyết nhịn mà bật : "Thôi , theo ngươi cả."
Lái xe suốt cả một chặng đường mà chẳng gặp lấy một chiếc xe nào, nên dù cho mặt đường gập ghềnh khó , tốc độ của Sơ Tuyết vẫn hề chậm . Cứ thế, hai trò chuyện, chẳng mấy chốc đến nội thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-475-hom-nay-la-co-hoi-hiem-co-nang-khong-muon-lai-xe-cho-da-ghien-mot-phen-sao.html.]
Khi đến nơi và đỗ xe xong xuôi, cả hai sóng vai cùng bước Bách Hóa Đại Lâu.
Cả hai thẳng đến khu trang phục.
Phó Diên Thừa chỉ tay mấy bộ quần áo hợp thời đang treo giá, cất tiếng: "Đồng chí, phiền cô lấy mấy bộ xuống cho vị hôn thê của thử một chút."
Vừa dứt lời, gương mặt ngập tràn vẻ tự hào, hãnh diện.
Cô nhân viên bán hàng liếc hai một cái, dùng cây sào dài gỡ mấy bộ quần áo xuống: "Đây là hàng mới về đấy, lúc thử nhớ cẩn thận một chút."
Sơ Tuyết gật đầu: "Vâng."
Thời bấy giờ cũng chẳng phòng thử đồ riêng, Sơ Tuyết nhận lấy cứ thế khoác thẳng bên ngoài bộ đồ đang mặc: "Thấy ?"
Vốn dĩ thể của nguyên chủ sở hữu một dung mạo hơn , nay Sơ Tuyết đến, gian tương trợ, làn da càng thêm trắng nõn mịn màng như mỡ đông. Vốn dĩ nàng mấy ưa thích chất liệu vải "đích lương", nhưng tình thế hiện tại chẳng nhiều lựa chọn, đành chịu . Thế nhưng, chiếc áo nền trắng điểm xuyết chấm bi xanh , khi phối cùng chiếc quần đen nàng đang mặc, tạo nên một vẻ ngoài tươi mới, khiến bất giác sáng bừng đôi mắt.
Trong mắt Phó Diên Thừa ngập tràn vẻ mãn nguyện: "Đẹp lắm, chúng lấy chiếc ."
Dứt lời, sang Sơ Tuyết: "Nàng chọn thêm một chiếc nữa để mặc đổi."
Sơ Tuyết đưa mắt những bộ quần áo treo phía quầy, chỉ tay một chiếc váy liền màu xanh lam: "Phiền cô lấy giúp chiếc váy đó xuống."
Cô nhân viên bán hàng mỉm : "Mắt của cô nương đây quả là tinh tường. Không giấu gì cô nương, chính cũng mê chiếc váy lắm, chỉ tiếc là vóc dáng của tôn lên vẻ của nó. Với dáng của cô nương, mặc lên chắc chắn sẽ vô cùng xinh ."
Sơ Tuyết chỉ cầm chiếc váy ướm thử lên .
Cô nhân viên bán hàng liền rút thước dây đang đeo : "Để giúp cô nương đo thử xem, nghĩ kích thước chắc là vặn."
Quả nhiên, khi đo xong, cô nhân viên bán hàng vui vẻ : "Cứ như là may đo riêng cho cô nương , khít luôn!"
--------------------