Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 502: Thế này mà cũng bị ngươi đoán ra à

Cập nhật lúc: 2025-12-02 11:58:44
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sơ Tuyết nghĩ đến việc thể Đại viện đường sắt, liền bật dậy.

 

Để Quý Côn Lan nảy lòng nghi hoặc, nàng bèn lên tiếng: “Ngươi là sợ bóng tối, hộ vệ cho ngươi đấy chứ?”

 

Quý Côn Lan bật : “Thế mà cũng ngươi đoán trúng ?”

 

Quý Côn Lan quả thật cũng ý nghĩ : “Vậy ngươi cùng ?”

 

Sơ Tuyết dĩ nhiên từ chối: “Được thôi, ngoài dạo một vòng.”

 

Nàng mạo hiểm một phen, đến chỗ của Giang Tuệ Văn xem thử manh mối nào về thế của Ta .

 

Hai khỏi cửa, bắt thẳng chuyến xe buýt đến Đại viện đường sắt. Nhìn sắc trời đang dần sẩm tối ngoài ô cửa sổ, Sơ Tuyết thầm tính toán trong lòng, lát nữa khi trong đại viện, thế nào mới thể tách hành động một một lúc.

 

Điều khiến nàng ngờ tới chính là, khi Đại viện đường sắt, hướng mà Quý Côn Lan chính là hướng đến Tiêu Gia.

 

Trùng hợp , nhà đẻ của Tiêu Vạn Hà ở ngay gần Vương Gia.

 

Quý Côn Lan hề chuyện xảy ở Vương Gia, nên cũng chẳng hề để ý đến sự đổi nét mặt của Sơ Tuyết.

 

Khi hai đến Tiêu Gia, cổng lớn đang mở toang.

 

Quý Côn Lan ở cổng lớn cất tiếng gọi: “Nhị tẩu, tẩu ở nhà ?”

 

Từ gian nhà chính bước hỏi: “Ai đấy?”

 

Quý Côn Lan thấy tiếng hỏi, bèn đáp lời: “Thím ơi, là con, Côn Lan đây ạ.”

 

Người phụ nữ bước , trông tướng mạo chỉ ngoài bốn mươi nhưng mái đầu bạc trắng: “Ồ, Côn Lan đấy , đến thăm Diệu Dương hả cháu?”

 

“Dạ ạ. Mấy hôm má con nhờ đổi mấy tấm phiếu sữa bột, nhờ mang qua đây. Con nghĩ cũng lâu gặp Diệu Dương, nên nhân tiện qua đây một chuyến.”

 

“Vậy thì e là cháu đợi một lát , Nhị tẩu của cháu dắt nó ngoài dạo cho tiêu cơm .”

 

“Dạ ạ, con đợi một lát là .”

 

“Còn cô nương là?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-502-the-nay-ma-cung-bi-nguoi-doan-ra-a.html.]

“Dạ đây là Liễu Sơ Tuyết, ở cùng ký túc xá với con.”

 

Liễu Sơ Tuyết mỉm gật đầu với phụ nữ: “Cháu chào thím ạ.”

 

“Ối chà, cô bé trông xinh xắn quá, mau, hai đứa nhà .”

 

Quý Côn Lan vội xua tay: “Thím ơi, bọn con ngoài sân là ạ, ngoài mát mẻ hơn.”

 

Hiển nhiên Tiêu Mẫu và Quý Côn Lan quen, nàng , bà cũng nài ép nữa: “Vậy cũng , hai đứa , thím cắt dưa hấu cho hai đứa ăn.”

 

Thấy bà bếp, Quý Côn Lan mới ghé tai nhỏ: “Đây là má của Nhị tẩu .”

 

Hai đang trò chuyện thì Tiêu Mẫu bưng đĩa dưa hấu cắt sẵn tới: “Mau nếm thử , quả dưa thím ngâm trong thùng nước một lúc lâu đấy.”

 

Quý Côn Lan sợ Sơ Tuyết ngại ngùng, bèn đưa cho nàng một miếng : “Trời hơn nửa tháng lấy một giọt mưa, đến tối cũng chẳng mát mẻ hơn là bao.”

 

Tiêu Mẫu : “Vài hôm nữa là đến Tết Trung Thu, đó là tiết Thu Phân, cũng chẳng nóng mấy ngày nữa .”

 

Lúc , Quý Côn Lan như sực nhớ điều gì, bèn : “Hôm nay con đến phòng hậu cần nhận đồ, họ phúc lợi Trung Thu ngày mai sẽ về đến xưởng, chừng chiều mai tan thể nhận .”

 

Tiêu Mẫu nàng: “Năm nào cũng chỉ mấy thứ đó, chẳng gì mới mẻ cả.”

 

Quý Côn Lan ăn hết miếng dưa hấu tay : “Nghe hoa quả năm nay nhiều loại hơn năm.”

 

Sơ Tuyết chút tò mò hỏi: “Những năm Tết Trung Thu thường phát những gì ạ?”

 

Thật đây cũng là năm đầu tiên Quý Côn Lan nhận, nhưng Nhị tẩu của nàng ở Xưởng cán thép mấy năm , nên đương nhiên là rành rẽ chuyện: “Phân phát theo thâm niên và cấp bậc, phúc lợi của công nhân chính thức và công nhân tạm thời cũng giống , chủng loại thì gần như tương đương, chủ yếu là khác biệt về lượng.

 

Công nhân chính thức cũng chia ba hạng, các lãnh đạo xưởng và công nhân bậc sáu trở lên là một hạng, từ bậc ba trở lên là một hạng, còn là một hạng.”

 

Sơ Tuyết lộ vẻ mặt khao khát tìm hiểu: “Vậy chúng tính là hạng nào?”

 

Quý Côn Lan bật : “Những cán sự văn phòng mới xưởng như chúng sẽ nhận phúc lợi theo hạng giữa.”

 

Mấy đang trò chuyện, thì bỗng thấy tiếng trẻ con vọng từ ngoài cổng lớn: “Bà ngoại ơi, con và má về ạ.”

 

--------------------

 

 

Loading...