Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 558: Đã không yêu vậy thì hận đi

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:11:57
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi chuyện tạm lắng xuống, Sơ Tuyết mới đến việc của : "Vừa cũng chuyện với ngươi."

 

Giọng của Phó Diên Thừa cũng nhuốm đầy vẻ dịu dàng: "Chuyện gì ?"

 

Sơ Tuyết liếc Lý Khoa Trưởng bước khỏi phòng việc: "Hôm nay Khoa Trưởng với , bảo thứ Tư cùng các đồng chí ở phòng kinh doanh và phòng kỹ thuật của nhà máy Đông Tam Tỉnh công tác."

 

Phó Diên Thừa xong, đôi mày khẽ chau : "Phải bao lâu?"

 

Sơ Tuyết ngẫm nghĩ một lát: "Chỉ riêng việc về về xe mất mấy ngày , còn dừng chân ở cả ba tỉnh, e là thời gian ngắn ."

 

Phó Diên Thừa dù trong lòng chút nỡ để nàng chịu khổ, nhưng đây là đầu tiên Khoa Trưởng cử nàng công tác, cũng thể rút lời, nếu thật sự , sẽ chẳng lợi cho công việc của nàng : "Bên cạnh ngươi giấy bút ? Ta cho ngươi vài điện thoại, lỡ như đến đó chuyện gì, ngươi thể tìm họ giúp đỡ, đừng ngại ngùng, ân tình sẽ tìm cơ hội đáp trả."

 

Sơ Tuyết nghĩ cũng thấy , xa nhà thêm một tầng bảo đảm cũng là chuyện , bèn lấy giấy bút từ chỗ Khoa Trưởng: "Ngươi ."

 

Loáng một cái, giấy hiện lên năm cái tên cùng điện thoại.

 

Chỉ Phó Diên Thừa : "Đây đều là chiến hữu của , cho dù ngươi ở thành phố của họ, lỡ chuyện gì cũng thể gọi cho họ, họ sẽ tìm cách giúp ngươi."

 

Trong lòng Sơ Tuyết dâng lên một luồng cảm động: "Cảm ơn ngươi."

 

"Nói gì chứ, ngươi là tức phụ của mà."

 

Sơ Tuyết lanh miệng đáp: "Bây giờ vẫn ."

 

Phó Diên Thừa câu , mà chịu , lập tức đáp một câu: "Sớm muộn gì cũng sẽ là ."

 

Sơ Tuyết cùng trẻ con thêm nữa: "Thôi thôi thôi, dừng ."

 

Nàng còn thấy tiếng khúc khích, chắc chắn là nhân viên trực tổng đài , những lời trẻ con như chê, thế nên bây giờ nàng chỉ mau mau cúp máy.

 

Nàng thấy, dĩ nhiên Phó Diên Thừa cũng thấy, sắc mặt sa sầm mấy phần, khi hắng giọng một tiếng liền : "Đi công tác nhất định chú ý an ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-558-da-khong-yeu-vay-thi-han-di.html.]

Sơ Tuyết khẽ 'ừm' một tiếng: "Được, lúc về sẽ mang đặc sản ngon ở đó về cho ngươi."

 

Phó Diên Thừa đáp lời, mà dặn dò: "Đừng chạy lung tung một , an hết, nhớ ."

 

Sơ Tuyết bật thành tiếng: "Nhớ ."

 

Phó Diên Thừa nàng chẳng hề để tâm, nhưng nghĩ đến thủ của nàng, nếu thật sự kẻ nào mắt gây sự, ai là chịu thiệt còn .

 

Sau khi cúp máy, khoé miệng bất giác cong lên một nụ .

 

*

 

Còn về phía Tề Thục Phương, khi Đinh Tố Dung những giúp xử lý kẻ , mà còn lật ngược thế cờ, nàng tức đến nỗi c.h.ử.i đổng một trận trò.

 

Trong lòng nén một cục tức, suy nghĩ cứ thế chui ngõ cụt: Dựa cái gì mà một đứa nhà quê chân lấm tay bùn trái tim của , dựa cái gì mà yêu ngươi bao nhiêu năm như , ngươi đến một cái liếc mắt cũng thèm dành cho ?

 

Ngươi bất nhân, thì đừng trách bất nghĩa! Ngươi yêu nàng đến thế, thì nhất định sẽ hủy hoại nàng , khiến ngươi đau đớn đến sống bằng c.h.ế.t! Đã yêu, thì hận !

 

Thế là, nàng xách túi lao khỏi cửa.

 

Tề Lão gia t.ử thấy cháu gái sắp ngoài, bèn hỏi: "Phương Phương, cháu định ?"

 

Tề Thục Phương cảm thấy ông nội chẳng hề lo lắng cho , trong lòng cũng nảy sinh chút oán hận: "Dĩ nhiên là ngoài giải khuây."

 

Nói xong, nàng cũng chẳng thèm để ý đến sắc mặt của Tề Lão gia tử, cứ thế thẳng bước khỏi cửa.

 

Tề Lão gia t.ử bóng lưng cháu gái, cuối cùng chỉ thở dài một , thêm lời nào.

 

Lão dĩ nhiên cháu gái toại nguyện, nhưng thằng tư nhà họ Phó chịu hé răng, lão thì thế nào?

 

đối với sự điều của Phó Diên Thừa, lão quả thực chút vui, thế nên dạo gần đây lão giở ít trò mèo.

 

Lão cứ ngỡ việc một kẽ hở, nhưng Phó Diên Thừa là ai chứ, chính là một kẻ cái bụng đen như mực, nhắm thì còn thể hiểu , nhưng nếu dám ngáng chân những khác trong nhà , thì đừng trách phản kích. Hắn là kẻ mặc cho xâu xé, huống hồ cũng chẳng cảm thấy gì sai.

Loading...