Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 569: Chúng ta đã đủ xui xẻo rồi, cầu xin ngươi cho chúng ta một con đường sống đi

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:12:20
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lại về phía Đinh Tố Dung, nàng chờ mãi chẳng thấy nhà hồi âm, bèn xin phép trong thôn nghỉ một buổi để về thành phố một chuyến.

 

Vừa bước khu tập thể, nàng cảm thấy ánh mắt của gì đó là lạ, mà hễ nàng định mở miệng hỏi han thì ai nấy đều lảng tránh mất. Điều khiến nàng ngơ ngác chẳng hiểu đầu cua tai nheo , trong lòng bắt đầu dấy lên một dự cảm chẳng lành.

 

Khi đến cổng nhà, thấy cổng khóa nhưng nàng đẩy ngay mà cất tiếng gọi: “Má, mở cửa, con về đây.”

 

Nghe tiếng mở cửa, ngay khoảnh khắc cánh cổng bật mở, Đinh Tố Dung giật kinh ngạc: “Má, má thế ?”

 

Người phụ nữ trong nhà vội kéo con gái trong, nước mắt cũng theo đó tuôn rơi: “Tố Dung, nhà xảy chuyện .”

 

“Má, rốt cuộc là chuyện gì ?”

 

“Tố Dung, ba của con ....”

 

Nàng mở lời với khuê nữ thế nào, chuyện thực sự quá muối mặt. khuê nữ về , dù thì sớm muộn gì con bé cũng sẽ từ miệng khác: “Ba của con... bên ngoài, còn bắt gian tại trận.”

 

Đinh Tố Dung sững sờ dám tin: “Má gì cơ? Sao thể như ?”

 

Nghe con gái , phụ nữ càng bật thành tiếng: “Má cũng thấy thể nào, nhưng ba con thừa nhận . Cả khu tập thể ai cũng cả. Sáng nay đưa quyết định xử phạt tới, đày lao động cải tạo ở nông trường Tây Bắc.”

 

Nghe đến đây, Đinh Tố Dung suýt nữa thì vững: “Sao nông nỗi ? Vậy còn chúng thì ? Chúng thế nào bây giờ?”

 

Người phụ nữ nghẹn ngào : “Nếu nhờ họ của con xoay xở, e rằng tính mạng của cũng khó mà giữ .”

 

Ánh mắt Đinh Tố Dung ngập tràn hận thù: “Ả là ai?”

 

Vừa nhắc tới chuyện , phụ nữ càng khó mở lời.

 

Thấy má hồi lâu đáp, nàng sốt ruột: “Má chứ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-569-chung-ta-da-du-xui-xeo-roi-cau-xin-nguoi-cho-chung-ta-mot-con-duong-song-di.html.]

Người phụ nữ mấp máy môi, nhưng cuối cùng vẫn thể thốt nên lời.

 

lúc , ngang qua cổng nhà họ Đinh: “Ối, Ngọc Thanh, Tố Dung nhà ngươi về đấy ?”

 

Miệng thì hỏi , nhưng trong giọng điệu và nét mặt giấu nổi vẻ hả hê vui sướng nỗi đau của khác.

 

Đinh Tố Dung liếc mắt sang, định lên tiếng gì đó thì Cốc Ngọc Thanh vội vàng kéo con gái lưng : “Thu Tẩu Tử…..”

 

Chỉ là lời của nàng còn kịp thốt , Thu Tẩu T.ử cướp lời: “Tố Dung , ngươi cũng nhà xảy chuyện nên mới xin nghỉ phép tức tốc chạy về ?”

 

Đinh Tố Dung phóng một ánh mắt sắc như d.a.o về phía đối phương: “Thu Bá Nương, ăn nên tích chút đức thì hơn.”

 

Thu Tẩu T.ử liền vui: “Ngươi chuyện kiểu gì thế hả? Đừng gì, mà kể cả thì ngươi ? Có bản lĩnh thì bảo ba ngươi đừng cái chuyện trơ trẽn đó nữa .”

 

Cốc Ngọc Thanh Thu Tẩu T.ử đang cố tình kiếm chuyện, nhưng với tình cảnh của gia đình lúc , nàng thể hành xử như nữa: “Thu Tẩu Tử, dù cũng là hàng xóm láng giềng, đừng nên cạn tàu ráo máng. Đinh Hữu Văn chuyện bại hoại phong hóa, nhưng chúng cũng là hại. Cùng là phận đàn bà, hà cớ gì ngươi cứ khó chúng ?”

 

Nghĩ đến điều gì đó, nàng bồi thêm một câu: “Chúng đủ xui xẻo , cầu xin ngươi cho chúng một con đường sống .”

 

Lời thốt , Thu Tẩu T.ử quả thực tiện tiếp tục bới móc nữa: “Nói cứ như thể đây tội ác tày trời lắm bằng. Cốc Ngọc Thanh, ngươi đúng là cao tay thật.”

 

Hừ một tiếng, ả sải bước rời khỏi cổng nhà họ Đinh.

 

Cốc Ngọc Thanh thấy , vội vàng đóng sập cổng , ngăn cách ánh mắt nhòm ngó từ bên ngoài, đó cài then cửa cẩn thận kéo Đinh Tố Dung đang tức giận đùng đùng nhà: “Con về đúng lúc lắm. Xảy chuyện thế , e rằng căn nhà trong khu tập thể chúng nữa . Con thu dọn những đồ đạc của ở nhà , e là vài ngày tới chúng dọn thôi.”

 

Đinh Tố Dung nhất thời khó lòng chấp nhận: “Sao thế ? Chúng ở đây thì ở ?”

 

Nàng chợt nghĩ đến điều gì đó: “Anh trai chuyện xảy ở nhà ạ?”

 

--------------------

 

 

Loading...