Đoạn Thụy Thụy lo lắng: “Đương nhiên là thật ! Hôm nay tớ đến nhà Chương Hiểu Vân ở phòng Hậu cần chơi. Nhà cô gần nhà Phó Giám đốc Thẩm, bên đó động tĩnh là bọn tớ chạy qua ngay. Cậu , tớ ngại dám , hai đó trần truồng lôi ngoài. Sau đó, nhờ chị Kiều bên công đoàn thấy đành lòng mới nhà kéo một tấm ga trải giường . Mẹ Lâm Mộ Ni sợ là...”
Những lời đó, cô tiếp nữa, đành chuyển chủ đề: “Ôi thôi, tóm bây giờ hai đội Bảo vệ đưa về nhà máy . Cứ chờ xem, Phó Giám đốc Thẩm chắc chắn thể vị trí cũ nữa.”
Quý Côn Lan : “Đừng là vị trí cũ, e rằng việc giữ việc ở nhà máy cũng khó .”
Lúc Sơ Tuyết cũng đang nghĩ: Chuyện chắc chắn đơn giản, nhất định ông yên, ông trở vị trí cũ. Nếu trùng hợp đến thế?
Tuy nhiên, một phẩm hạnh đắn như ông , loại bỏ sớm cũng là chuyện .
Sơ Tuyết thấy hai : “E là còn nghiêm trọng hơn các nghĩ đấy.”
Hai nghĩ đến điều gì đó, đều trợn tròn mắt.
________________________________________
như Sơ Tuyết nghĩ, Giám đốc Dương trực tiếp báo cáo sự việc lên cấp . Thật sự là chuyện thể ém xuống .
Lãnh đạo cấp vô cùng tức giận. Không lâu , khi các bên thống nhất ý kiến, quyết định xử lý Phó Giám đốc Thẩm thông báo về nhà máy, gì bất ngờ: Khai trừ.
Sáng hôm , phòng phát thanh của nhà máy thông báo về sự việc .
Ngay lập tức, đến cũng bàn tán về chuyện .
Còn vợ của Phó Giám đốc Thẩm – ôi , là Thẩm Tùng Quân – khi nhận tin vội vã trở về ngay trong đêm. Vừa gặp Thẩm Tùng Quân, bà lập tức đề nghị ly hôn, và yêu cầu ba đứa con cắt đứt quan hệ với ông .
Sau đó, bà cũng cắt đứt quan hệ với chị ruột của , và tuyên bố với nhà ngoại rằng ai phép đến xin xỏ, nếu sẽ tuyệt giao vĩnh viễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-695.html.]
Sự việc xảy , Lâm Mộ Ni thậm chí còn dám nữa, vì quá hổ.
Sơ Tuyết đài thông báo, chút hả hê.
Dù đây cô từng đắc tội với Thẩm Tùng Quân. Nếu ông thực sự trở vị trí cũ, khó tránh khỏi việc tìm gây rắc rối. Giờ thì , cần tay, ông tự kết thúc sự nghiệp. Tuyệt vời.
________________________________________
Ở một diễn biến khác, Phó Duyên Thừa dậy sớm, định mang bữa sáng đến cho Sơ Tuyết, nhưng khỏi nhà chị dâu ba Chương Ngọc Dung chặn .
Tối qua về đến nhà, phòng ngay. Đến khi Chương Ngọc Dung tìm đến, tắt đèn và lên giường.
Điều ngờ là Chương Ngọc Dung đợi sớm như : “Chị dâu ba, nếu chị chuyện của Giang Tiểu Nhã, xin , em giúp .”
Chương Ngọc Dung cầu xin: “Tư, coi như chị dâu ba cầu xin em. Con bé như …”
Cô còn dứt lời, Phó Duyên Thừa gọi lớn về phía phòng bên cạnh: “Anh ba, em trở mặt với đúng ?”
Phó Duyên Hồng , vội vàng bước khỏi phòng: “Ngọc Dung, bảo em , chuyện em tìm Tư là đang khó nó, em chịu lời?”
Phó Duyên Thừa liếc ba . Anh rõ ba nghĩ gì trong lòng: “Anh ba, cũng đừng diễn kịch ở đây nữa. Nếu thực sự nghĩ , trốn cánh cửa mà ngăn cản. Sơ Tuyết là vị hôn thê của em, vài tháng nữa là vợ em , em thể bỏ qua cho kẻ toan tính hãm hại vợ em?”
Chương Ngọc Dung nghĩ đến cô em họ, vẫn cam tâm: “Con bé như ngoại trừ khác xúi giục, còn vì nó thích em. là nó sai, nhưng Sơ Tuyết cũng tổn thương gì. Coi như nể mặt bố chị, nể mặt ba em, tha cho Tiểu Nhã , ?”