Sau khi Phó Duyên Thừa cất bước rời , nàng vẫn còn đang mải mê suy tính xem thế nào để tiếp cận Triệu Đỗ Quyên.
Nào ngờ cơ hội tự dâng đến tận cửa.
Giữa lúc trong phòng việc đang bận rộn tối mắt tối mũi, thì từ lầu bỗng vọng lên những tiếng cãi vã ầm ĩ.
Tò mò hóng chuyện vốn là bản tính trời sinh của con .
Ban đầu, vì cấp ở đó nên ai nấy đều dám nhúc nhích, chỉ đành một hai lòng, dỏng tai lên chăm chú lắng động tĩnh phía .
Dĩ nhiên, Sơ Tuyết cũng là ngoại lệ.
Chỉ thấy nàng tay vẫn thoăn thoắt việc, nhưng đồng thời cũng lặng lẽ phóng tinh thần lực của ngoài dò xét.
Không thì thôi, đưa mắt qua, nàng kinh ngạc khi trông thấy Triệu Đỗ Quyên.
Lúc , Triệu Lộ Lộ đang một tay túm chặt lấy mái tóc của Triệu Đỗ Quyên mà giằng co: "Ta với ngươi , đó là chuyện giữa những lớn bọn họ, chẳng liên quan gì đến cả, cho dù con gái ruột của họ, thì cũng là cháu gái ngoại của họ, tìm cho một công việc thì gì là nên chứ?
Ngươi còn lôi đến đây gặp cấp , ngươi tưởng các vị lãnh đạo đều rảnh rỗi lắm ?"
Triệu Đỗ Quyên ở chỗ nuôi lẽ nếm trải ít tủi cực, vóc thấp hơn Triệu Lộ Lộ nửa cái đầu, thêm hình gầy gò, thể là đối thủ của Triệu Lộ Lộ .
Khương Tố Thanh, cũng chính là vị mợ cả đây của Sơ Tuyết, đang một bên khuyên can: "Có chuyện gì thể về nhà , cứ nhất quyết ầm ĩ lên tận chỗ lãnh đạo nhà máy thế , Đỗ Quyên con lời , chuyện vốn đủ mất mặt , đừng ầm lên cho thiên hạ đều nữa, coi như má cầu xin con ."
Nghe những lời , Sơ Tuyết như bốc lên một luồng khí lạnh, đây là những lời mà một ruột nên ?
Ngay lúc , ả em họ giả Triệu Lộ Lộ với vẻ mặt đầy chế nhạo ghé sát tai Triệu Đỗ Quyên, dùng âm lượng chỉ hai họ mới thể thấy mà : "Lời của má ngươi thấy chứ? Ta má yêu thương như châu như ngọc mà nuôi lớn đấy. Cho dù khuê nữ ruột của má, thì tình cảm cũng vô cùng sâu đậm, là thứ mà đứa con gái ruột từng lớn lên bên cạnh má như ngươi thể nào so bì .
Ngươi xem, lát nữa nếu ngươi xô ngã , má sẽ tin ai? Ngươi xem, ngươi ngoan ngoãn ở Tô Bắc , tại cứ trăm phương ngàn kế chạy tới đây nhận ?
Ngươi tưởng rằng đến Kinh Thị, nhận thì má sẽ thiên vị ngươi ư? là ảo tưởng viển vông! Ngươi chỉ là một đứa con hoang ai cần, nơi nương tựa mà thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-701-dung-co-xia-vao-chuyen-bao-dong.html.]
Ý tứ trong lời của ả chẳng là đang ám chỉ Triệu Đỗ Quyên chỗ dựa, mặc cho bọn họ nhào nặn xéo tròn thế nào cũng . Nhìn dáng vẻ cô thế cô của Triệu Đỗ Quyên, Sơ Tuyết thực sự thể lọt tai thêm một lời nào nữa.
Nàng "kétttt" một tiếng, kéo mạnh chiếc ghế bật dậy, bước nhanh đến cửa phòng việc của khoa trưởng, nhẹ nhàng gõ ba tiếng.
Đợi đến khi Lý Khoa Trưởng sang, nàng mới : "Khoa trưởng, xin phép một lát, xuống lầu giải quyết chút chuyện."
Lý Khoa Trưởng là cứng nhắc, chỉ cần thể thành công việc trong tay thì sẽ quá mức gò bó : "Cứ ."
Sơ Tuyết xoay một chút chần chừ, thẳng xuống lầu.
Nàng hề dừng , cứ thế thẳng về phía đám đông, rẽ đám đang vây xem mà bước trong.
Sau khi vững, nàng sang phía Khương Tố Thanh : "Vị Thẩm T.ử , chuyện ầm ĩ lâu như , rốt cuộc là ngươi bảo vệ con gái nuôi, là đòi công bằng cho con gái ruột của ?"
Nghe cất tiếng hỏi như , cả ba trong cuộc đều đồng loạt đầu .
Khương Tố Thanh lộ vẻ mặt khó xử, còn Triệu Lộ Lộ thì "xì" một tiếng: "Đừng xía chuyện bao đồng."
Sơ Tuyết càng đà: "Chuyện cứ xía đấy, chính là ngứa mắt với cái loại chiếm hết lợi lộc còn vẻ ngoan hiền như ngươi."
Rõ ràng, cả ba trong cuộc lẫn đám đông vây xem đều thể ngờ rằng, lúc chen chân .
Khương Tố Thanh chau mày Sơ Tuyết: "Cô nương, đây là chuyện nhà của chúng ..."
Sơ Tuyết thẳng chút vòng vo: " là chuyện nhà của ngươi, nhưng là biểu tỷ ruột của Triệu Đỗ Quyên, thể nào trơ mắt nàng khác ức h.i.ế.p mà lên tiếng ."
Lời thốt , chỉ bộ ba đương sự, mà ngay cả đám đông vây xem cũng ngây : Đây là tình huống gì thế ? Sao còn lòi cả một vị biểu tỷ nữa ?
--------------------