Triệu Lạp Mai dạo một vòng quanh sân, ngôi nhà còn lớn hơn cả căn viện mà họ xây ở thôn Liễu Thụ. Nhà chính năm gian, sương phòng phía đông và phía tây mỗi bên hai gian, phía còn một mảnh đất rộng gần ba phần, thể dùng để trồng rau, góc tây bắc còn cả một nhà xí.
Nàng ghé xem nhà bếp, thấy đường nước máy dẫn tận nơi, hơn nữa còn xây cả hệ thống thoát nước, nối thẳng cống rãnh ngoài phố, quả thực vô cùng tiện lợi.
Ngay lập tức, nàng bàn bạc với Tiêu Trường Thắng: Gian nhà chính ở phía đông cùng sẽ dành cho Lão gia tử, để lúc nào tiện thì ghé qua ở vài hôm. Gian kế bên là phòng của hai vợ chồng, gian giữa sẽ dùng phòng khách, gian tiếp theo dành cho Sơ Tuyết, còn gian ở phía tây cùng sẽ là của Xuân Hiểu.
Sương phòng phía tây, một gian sẽ dành cho Hạ Thu mỗi khi về nhà đẻ ở , gian còn thì để cho cô cháu gái Đỗ Quyên.
Tiêu lão gia t.ử sự sắp xếp của Nhị nhi tức phụ, nụ mặt cứ rạng rỡ, che giấu nổi.
Hắn xuống chiếc bụng vẫn lộ rõ của Nhị nhi tức phụ, thầm nghĩ nếu là một bé trai, xuống suối vàng gặp Xuân Ý, tin rằng nàng cũng thể an lòng .
Lão gia t.ử ở quá lâu, chỉ sợ con trai và con dâu cảm thấy tự nhiên: “Hôm nay về đây, các con thu xếp thỏa thì dạo một vòng quanh đây, mau chóng quen với nơi .”
Lão gia t.ử , Tiêu Trường Thắng liền dẫn Xuân Hiểu sắp xếp gọn gàng những thứ mang theo, lúc mới : “Lạp Mai, nàng để Xuân Hiểu nấu cho nàng vài món đơn giản, đến nhà máy cán thép tìm Sơ Tuyết về, để nó qua đây nhận cửa nhà.”
Triệu Lạp Mai tất nhiên là vui vẻ đồng ý: “ đúng đúng, để nó về đây một chuyến.”
Nhìn ngắm ngôi nhà , trong lòng nàng quả thực cảm giác thật, thật thể ngờ , chỉ trong vòng đầy một năm, cuộc sống của họ sự đổi lớn đến như .
Còn Tiêu lão gia t.ử khi rời , về đến đại viện liền thẳng thư phòng, cẩn trọng từng li từng tí lấy một tấm ảnh từ trong ngăn kéo: “Xuân Ý, cuối cùng cũng đón con trai của chúng trở về . Tuy chịu ít khổ nạn, nhưng may mắn vẫn còn sống, mãn nguyện lắm .”
Miêu Y Thu về đến nhà tiện miệng hỏi một câu: “Lão gia t.ử về ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-811.html.]
Người bảo mẫu trong nhà do tổ chức sắp xếp đáp lời: “Dạ về ạ, nhưng Thủ trưởng về thẳng thư phòng, đến giờ vẫn thấy .”
Miêu Y Thu cởi áo khoác ngoài treo lên gọn gàng, lúc mới bước đến cửa thư phòng. Nàng khẽ gõ cửa cất tiếng: “Ta đây.”
Miêu Y Thu gả cho Tiêu Ngọc Đức bao nhiêu năm nay, chỉ khi Lão gia t.ử ở nhà, nàng mới bước thư phòng. Một khi Lão gia t.ử ở nhà, nàng bao giờ đến gần thư phòng, hơn nữa những khác trong nhà cũng phép bước thư phòng của .
Tiếng gõ cửa kéo Tiêu Ngọc Đức khỏi dòng suy tư. Hắn tấm ảnh tay, khẽ buông một tiếng thở dài mới cẩn thận cất nó : “Vào .”
Hôm nay nhà cháu của em họ Miêu Y Thu tiệc đầy tháng cho Tôn tử, vì nàng cùng, thực cũng là để Lão gia t.ử thêm thời gian ở riêng với gia đình con trai thứ mới nhận .
Nàng đẩy cửa bước : “Bên đó thu xếp thỏa cả chứ?”
Tiêu lão gia t.ử chỉ chiếc ghế đối diện: “Trước đó cho dọn dẹp sạch sẽ cả , hôm nay bọn họ qua chỉ cần sắp xếp đồ đạc mang theo là .”
Miêu Y Thu mỉm hỏi một câu: ”Sao về sớm như , ở dùng bữa với họ một bữa?”
Tiêu lão gia t.ử nhớ tới dáng vẻ ngốc nghếch của con trai thứ, khóe miệng kìm mà cong lên:
“Ta mà ở đó, cả nhà họ thể nào cũng thấy gò bó. Ta nghĩ thời gian còn dài, chi bằng đợi họ định hẳn hãy từ từ tính tiếp.”
Miêu Y Thu mỉm gật đầu: “Cũng . Bọn họ từ quê lên, chắc cũng mất một thời gian mới quen . Những lúc rảnh rỗi, chúng cứ năng qua đó một chút, lâu ngày bọn họ ắt sẽ quen với sự mặt của chúng thôi.”
“Nàng nghĩ giống hệt . Phải , hôm nay nàng qua bên đó giải thích với em họ ?”
--------------------