Sơ Tuyết khi về xưởng việc, trong lòng vẫn canh cánh ý định đợi đến chiều tan ca sẽ viện thăm tiểu cô.
Trong khi đó, tại bệnh viện, Ngô gia Đại Ca dẫn theo nhà họ Nhạc tìm đến tận nơi.
Vốn dĩ, chỉ vì chuyện Đại tẩu vì đứa con trai của mà tay tàn độc hãm hại ái nữ bé bỏng của , Khâu Cẩm Châu đoạn tuyệt qua với Đại Ca. Dẫu chuyện đó chẳng dính dáng gì đến Đại Ca của , nhưng suy cho cùng, họ là vợ chồng một thể.
Hắn thừa sức hiểu rõ vì cớ gì mà mấy tức phụ m.a.n.g t.h.a.i đây, má từng một ngày ghé qua chăm sóc. Để , tin tức phụ của thai, bà nằng nặc đòi tới giúp đỡ, chẳng cũng chỉ vì xoa dịu mối quan hệ căng thẳng giữa và Đại Ca .
Ấy mà, Đại tẩu khuất mặt, nhà đẻ của nàng mò tới. Chuyện còn đơn giản là kết oán nữa, mà là mối thù đội trời chung, kể cả với chính Đại Ca của : "Ngươi tới đây gì?"
Dù nét mặt đầy lúng túng, khó xử, Khâu Phụng Thiên vẫn cố gượng một nụ méo xệch: "Lão Nhị, đến tìm ngươi để bàn chút chuyện."
Lẽ nào Khâu Cẩm Châu đến vì cớ gì: "Giữa chúng chẳng gì để cả, nơi của cũng chào đón ngươi, mời ngươi ngay cho."
Khâu Phụng Thiên cũng với nhị , nhưng nhà họ Nhạc bên lấy mấy đứa nhỏ để uy h.i.ế.p , chỉ đành mặt dày mày dạn mà chạy tới một chuyến: "Nhị , bây giờ ngay cả ngươi cũng căm hận, nhưng chuyện thật sự hề chút nào. Ta tuy vô tội nhưng quả thật oan uổng.
“Nhạc mẫu của đúng là bụng hẹp hòi, nhưng nàng… ai… suy cho cùng cũng là xúi giục mới chuyện hại như . Ta dù thế nào thì nàng vẫn phạm , nhưng nàng tuổi lớn, nếu thật sự tống tù, e rằng khó mà sống nổi để bước . Đại ca mặt dày cầu xin ngươi, xin hãy nương tay một chút…”
Hắn còn dứt lời, Khâu Cẩm Châu bất thình lình tung một cú đấm, mà còn là đ.ấ.m thẳng mặt.
Trong phút chốc, m.á.u mũi của Khâu Phụng Thiên tuôn , hai chiếc răng cửa cũng vinh quang rời khỏi vị trí, trông bộ dạng vô cùng t.h.ả.m hại.
Cũng đủ thấy Khâu Cẩm Châu dùng sức mạnh đến nhường nào, và nỗi oán hận dành cho vị Đại Ca lớn đến : "Ngươi cũng những lời đó ? Đó là phạm ?
Đó là phạm tội, là mưu sát! Ta Đại Ca m.á.u lạnh vô liêm sỉ như ngươi, đôi đôi ngả, ân đoạn nghĩa tuyệt, đừng bao giờ xuất hiện mặt nữa, cút!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-830-nguoi-khong-dang-mat-lam-nguoi-cut-ngay-cho-ta.html.]
Nói , vươn tay đẩy thẳng ngoài cửa.
Khâu Phụng Thiên nghĩ đến lời đe dọa của nhà họ Nhạc, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Hắn nào tức phụ và nhạc mẫu của tội đáng muôn c.h.ế.t, nhưng nhà họ Nhạc bên buông lời, nếu theo lời họ , đến cửa cầu xin đưa giấy bãi nại cho nhạc mẫu, thì đừng trách họ tay với bốn đứa trẻ.
Thấy cửa đóng sầm , giơ tay lên gõ dồn dập: "Nhị , học thức gì, ngươi đừng chấp nhặt với . Ta thật sự nỗi khổ tâm, ngươi hết lời ?"
Khâu Cẩm Châu đối với Đại Ca thật sự nguội lạnh cõi lòng: "Tức phụ của ngươi chỉ vì tức phụ của giúp nuôi con trai các ngươi mà xuống tay độc ác với ái nữ bé bỏng của . Nhạc mẫu của ngươi thì vin cớ khuê nữ của bà chúng hãm hại tù, hại tức phụ của sảy thai. Người nhà họ Ngô các là ác quỷ, ngươi, Khâu Phụng Thiên, còn dám lúc đến cửa tìm xui xẻo, ngươi đáng mặt , cút xéo cho !"
Khâu Phụng Thiên những lời từ chính miệng ruột của , mặt đỏ bừng như gan heo: "Nhị ..."
Hắn thực sự còn mặt mũi nào để tiếp nữa.
Ngay lúc , nhà họ Ngô đẩy Khâu Phụng Thiên : "Đồ vô dụng nhà ngươi."
Ngay khi nhà họ Ngô giơ tay định gõ cửa phòng bệnh, Tiêu Trường Giang cùng con trai cả Tiêu Vạn Trình và con trai thứ tư Tiêu Vạn Bằng kịp chạy tới:
“Các là ai? Đến đây gì?”
Khâu Phụng Thiên nhận Tiêu Trường Giang, dĩ nhiên cũng xuất từ quân ngũ, sợ ăn đòn nên vội : "Hiểu lầm, hiểu lầm thôi."
--------------------