Sơ Tuyết múc thêm cho Phó Diên Thừa một bát cơm nữa, lúc mới sực nhớ đến hôn sự của Tiêu Vạn Bằng và Đoạn Thụy Thụy: "Mẹ, tại bác cả dời hôn kỳ của tư sang nửa cuối năm ạ?"
Mấy hôm đó nàng việc bận, cũng thời gian tìm Đoạn Thụy Thụy hỏi han tình hình, đó công tác mất .
Tiêu Mẫu múc thêm nửa muôi cháo bát của nàng: "Thằng ba nhà bác cả con đang lao động ở nông thôn , đây giục nó cưới, nó cứ bảo gặp ý. Ai ngờ bên thằng tư mới định xong, thì nó cũng gọi điện về báo là chuẩn kết hôn, ngày định hai mươi tám tháng Chạp, chính là ngày mai đó.
Nó bảo bác cả chuẩn đồ đạc cưới hỏi cho nó, bác gái con nhất thời chẳng gì, đành muối mặt sang nhà họ Đoạn trình bày sự tình, dời hôn kỳ sang qua Tết."
"Cái gì? Anh Vạn Lí ngày mai kết hôn ạ?"
" , chúng nó tổ chức ở bên Đông Bắc, bảo là đợi qua Tết, thời tiết ấm lên một chút sẽ đưa vợ về."
"Toàn là chuyện gì thế ."
"Cũng đành chịu thôi, dù Vạn Lí của con cũng là ba, đây nó đối tượng thì tư con cưới cũng chẳng , nhưng giờ nó định ngày , thể để em cưới vượt mặt ."
"Vậy trong nhà ai qua đó ạ?"
"Bác cả với bác gái con , từ mấy hôm . Mẹ với bố con hỏi ông nội, ông bảo giờ bụng mang chửa, tiện, còn bố con thì mới đến đơn vị bao lâu, xin nghỉ cũng . Chủ yếu là vì Đông Bắc xa xôi quá, bác cả con cũng cần cả nhà lặn lội qua đó chịu khổ, đợi khi nào họ về tụ tập ."
Húp cạn bát cháo, Sơ Tuyết hỏi: "Không mùng tám tháng hai Tết cũng là ngày lành ạ?"
Tiêu Mẫu thu dọn bát đũa, đang định dậy rửa thì Phó Diên Thừa nhanh tay đỡ lấy: "Thím, để cháu rửa cho."
Tiêu Mẫu nào nỡ để rửa, vội vàng đưa mắt hiệu cho Sơ Tuyết.
Sơ Tuyết vốn chẳng ưa gì việc rửa bát, nhưng cũng thể để một ngoài như Phó Diên Thừa , bèn : "Thôi để cho, thể để ngươi rửa ."
Thế nhưng Phó Diên Thừa nhất quyết ngăn : "Không thể chỉ đến ăn chực mà gì , với cũng thể hiện một chút chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-903.html.]
Nói , bưng bát đũa thẳng nhà bếp, bụng thầm nghĩ: May mà hôm nay đưa Tiểu Uyển đến cùng.
Tiêu Mẫu Phó Diên Thừa bưng bát đũa , khoé miệng bất giác nở một nụ : "Thằng bé Diên Thừa đối với con thật chê . Sau gả qua đó , đối xử với một chút, đừng một tí là giở thói tiểu thư đấy."
Sơ Tuyết ngoài: "Con còn gả , bênh ?"
Tiêu Mẫu giơ tay đ.á.n.h nhẹ nàng một cái: "Nói linh tinh gì thế, những lời là vì ai, chẳng là vợ chồng các con hòa thuận, sống với cho ."
Sơ Tuyết tiếp tục chủ đề với nữa: "Chỗ bông còn thừa ?"
Nghe Sơ Tuyết hỏi chuyện bông gòn, vẻ mặt Tiêu Mẫu thoáng qua một nét tự nhiên: "Dùng hết ."
Sơ Tuyết đang cúi đầu lau giày nên để ý đến biểu cảm của nàng: "Vậy lấy áo bông của con ạ, đường về tuyết rơi suốt, áo bông con ẩm cả , mặc cứ thấy ẩm rít khó chịu."
Tiêu Mẫu , vội vàng dậy định lấy giúp nàng.
Sơ Tuyết cũng dậy theo.
Chỉ Tiêu Mẫu : "Con cứ đây đợi, để lấy cho."
Sơ Tuyết , cứ thế theo , khi thấy quần áo bông xếp ngay ngắn tủ, nàng liền trông thấy một chiếc áo ghi lê bông đặt ở cùng.
Thấy Sơ Tuyết theo, Tiêu Mẫu vội vàng giải thích: "À, tại còn thừa một ít bông nên tiện thể may cho Xuân Hiểu một chiếc áo ghi lê."
Sơ Tuyết đáp lời, nàng lách tay xuống chiếc áo ghi lê lấy bộ quần áo bông của : "Con về phòng đồ một lát, hôm nay ngoài trời nắng , tiện thể đem bộ đồ phơi luôn."
--------------------