Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 910: Người thành phố này đúng là chịu chi thật.

Cập nhật lúc: 2025-12-05 18:23:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiêu Trường Giang thấy lão vui lòng, vội vàng bước tới chìa một điếu thuốc: "Lão ca, chẳng là bọn trẻ sắp thành nên sắm sửa nhiều đồ một chút. Nào, mời lão ca hút một điếu."

 

Lão trông thấy điếu t.h.u.ố.c đầu lọc, vẻ mặt liền tươi tỉnh hơn hẳn: " là nhiều thật. Lát nữa chúng xem thu xếp thế nào, sẽ cố gắng hết sức để các vị chỗ . Lát nữa về sẽ cho con trâu già ăn thêm ít thức ăn ."

 

Lão đ.á.n.h giá mấy một lượt từ xuống : "Quách tri thanh gả cho Tiêu tri thanh đúng là phúc khí lớn, đây là rơi hũ phúc . Nhìn qua là dốc hết tâm tư để chuẩn ."

 

Tiêu đại bá mẫu tiếp lời, nhưng vẫn mỉm với lão.

 

Tất cả những thứ đều là sắm sửa cho thằng tư thành , chuyện trong nhà với , tất nhiên thể bô bô ngoài.

 

Trò chuyện phiếm vài câu, lão đ.á.n.h xe mới từ gầm tấm ván lót chỗ lôi một sợi dây gai: "Chồng mấy thứ lên , dùng sợi dây gai buộc chặt . Lát nữa các vị giữa là chắn gió luôn."

 

Tiêu Trường Giang cảm tạ: "Vẫn là lão ca nhiều kinh nghiệm, chứ thì đúng là chẳng để chở về cho xuể."

 

Được một câu nịnh khéo, lão càng thêm hăng hái: "Nào nào nào, để giúp các vị thu xếp một tay, thành phố các vị e là quen mấy việc ."

 

Nói , lão liền xắn tay .

 

Mà lão cũng chẳng sai chút nào, qua là tay nhà nghề, thế là họ chỉ để Tiêu Vạn Lý phụ giúp một tay, chẳng mấy chốc buộc gọn ghẽ tất cả các bọc đồ lên xe: "Xong , các vị cũng đừng đó nữa, lên xe cho vững , chúng lên đường về thôi."

 

Cứ thế ròng rã hơn hai giờ đồng hồ, nếu mấy tấm chăn bông mang cho Tiêu Vạn Lý và lót bên để , e là họ tài nào chịu nổi.

 

Cuối cùng, Tiêu đại bá mẫu nhịn bèn hỏi: "Còn bao lâu nữa mới tới nơi con?"

 

Tiêu Vạn Lý đáp lời: "Mẹ, là sắp tới thật . Đi qua cánh rừng đằng thể trông thấy làng ."

 

Chỉ điều cánh rừng quả thực rộng, đợi đến lúc trông thấy ngôi làng, thì trôi qua thêm nửa giờ nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-910-nguoi-thanh-pho-nay-dung-la-chiu-chi-that.html.]

 

Ánh mắt Tiêu đại bá mẫu con trai càng thêm xót xa: "Các con thành phố một chuyến thật chẳng dễ dàng gì, con trai của đúng là chịu..."

 

Chữ "khổ" còn kịp thốt , nàng vội ngậm .

 

Bây giờ là thời buổi nào , những lời thể năng tùy tiện, lỡ như bắt thóp, sẽ gây họa lớn đến mức nào. Nàng vội vàng đổi chủ đề: "Con trai, các con ở chỗ nào?"

 

Tiêu Vạn Lý chỉ tay về phía một dãy nhà xây bằng phôi đất: "Mẹ, dãy nhà liền một hàng ở đằng chính là điểm tri thanh."

 

Tiêu đại bá mẫu những ngôi nhà lụp xụp thấp tè, vành mắt bất giác đỏ hoe. Con trai nàng mỗi thư đều chỉ báo tin vui chứ báo tin buồn, từ nhỏ đến lớn ở nhà cũng xem là nuông chiều mà lớn, thể tưởng tượng lúc mới đến nơi khó chịu đến nhường nào. Nàng hỏi: "Con trai, phòng tân hôn của các con cũng ở đó ?"

 

Tiêu Vạn Lý gật đầu: "Vâng, con và Yến Nhi ở gian ngoài cùng ạ."

 

Hắn sớm nhận vẻ khác thường của , vội vàng giải thích: "Bố, , mùa đông ở đây lạnh lắm, nhà mà xây cao quá thì mùa đông chịu nổi, còn tốn củi nữa."

 

Nghĩ đến điều gì, bồi thêm một câu: "Chỗ của chúng con vẫn còn đỡ, chứ nếu đến Hắc tỉnh thì còn lạnh hơn nhiều."

 

Dù trời lạnh như , nhưng lúc họ đến làng, ở đầu làng ngờ ít đang hóng chuyện.

 

ghé tai thì thầm với : "Trời đất ơi, nhà Tiêu tri thanh cũng giỏi giang quá, sắm sửa cả đống đồ thế . Quách tri thanh đúng là thật, gả một nhà chồng như ."

 

"Trời đất quỷ thần ơi, ngần thứ tốn bao nhiêu tiền chứ? Người thành phố đúng là chịu chi thật."

 

Lúc , Quách Yến Nhi cũng thấy động tĩnh bên ngoài, nàng mới bước khỏi điểm tri thanh thì gọi lớn: "Quách tri thanh, nhà chồng cô đến kìa, còn mau đón ."

 

--------------------

 

 

Loading...