Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 922

Cập nhật lúc: 2025-12-05 18:23:18
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc Sơ Tuyết cất bước về, Chi Thư Gia tay xách một túi vải lớn, gọi với theo: “Sơ Tuyết, gói cho ngươi ít rau củ khô nhà tự tay phơi , ngươi mang theo .”

 

Sơ Tuyết đây là tấm lòng thành của ông, nên nỡ thẳng thừng từ chối, bèn lựa lời đáp: “Chi Thư Gia, còn ghé qua nhà tỷ tỷ, mang vác lỉnh kỉnh cũng bất tiện. Vả , mùng ba Tết sẽ về, đến lúc đó ông đưa cho cũng muộn.”

 

Nghe nàng , Chi Thư Gia liền gật đầu: “Vậy cũng , chẳng vội mấy ngày . Mà con bé, mang nhiều đồ quý giá như đến đây, thế nữa nhé.”

 

Sơ Tuyết mỉm , vẫy tay chào ông: “Đó là chút lòng thành của chúng con hiếu kính ông mà. Hơn nữa, chẳng còn phiền ông trông nom nhà cửa giúp , ông cứ yên tâm nhận lấy là . Con đây.”

 

Chi Thư Gia chợt vỗ đầu một cái: “À , mấy củ cải với cải thảo còn sót ngoài ruộng nhà ngươi, nhờ thu hoạch cất cả hầm đấy. Ngươi để liệu đường, hôm nào xem mang thế nào, đỡ tốn tiền mua rau.”

 

Sơ Tuyết gật đầu: “Vâng ạ, hôm nào con sẽ tìm cách mang về thành phố. Thật phiền quá.”

 

Chi Thư Gia xua tay về phía nàng: “Ôi dào, tí việc loáng cái là xong, phiền hà gì . Mấy hôm tuyết rơi, mấy chỗ khuất nắng vẫn còn đọng tuyết đấy, lát nữa ngươi trèo qua núi cẩn thận một chút.”

 

Sau khi từ biệt gia đình Chi Thư Gia, nàng một mạch về đến sân nhà , ngờ trông thấy Truy Phong, con ch.ó vốn kho lương của công xã mượn , đang sừng sững ngay cổng. Vừa thấy bóng nàng con dốc, nó mừng quýnh cả lên, lao một mạch xuống.

 

Nó mừng đến phát cuồng, chỉ chực chồm lên nàng.

 

Nàng vội la lên: “Truy Phong, đừng dụi !”

 

Thế nhưng muộn mất , con ch.ó nhỏm cả lên, hai chân gác lên vai Sơ Tuyết, dụi dụi đầu, hít hà ngửi ngửi, miệng thì ngớt những tiếng sủa mừng rỡ: “Truy Phong, ngươi tự chạy về đây thế ?”

 

Vốn dĩ lúc chuyển nhà, nàng định mang nó theo, nhưng nghĩ đến chuyện tình hình nhà cửa thành phố nên định bụng sẽ thu xếp thỏa mới về đón. Ai ngờ, ngay hôm lên đường, nhân viên của kho lương công xã tìm đến, ngỏ ý mượn Truy Phong một thời gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-922.html.]

 

Thoạt đầu, hai họ vốn nhận lời, nhưng nhân viên kể lể rằng, kẻ đêm hôm lén lút khoắng trộm lương thực của kho lương, bọn họ thức trắng đêm qua đêm khác để canh gác mà vẫn chẳng tài nào tóm bóng dáng tên trộm. Trùng hợp , cha của một nhân viên khác cùng từng chung với Tiêu Sơn Lương ở công trường hồ chứa nước, hơn nữa lúc thương chính là nhờ đó đưa đến trạm xá, thế nên họ đành để Truy Phong chịu thiệt thòi một chút.

 

Lúc đó, họ để điện thoại văn phòng của vị khoa trưởng, hẹn rằng hễ tóm tên trộm lúa thì sẽ lập tức trả ch.ó về, còn hứa sẽ dùng công.

 

Nàng nghĩ như cũng , đỡ để con ch.ó làng phiền khác cho ăn, nên đồng ý.

 

Trước khi công tác, nàng còn gọi điện hỏi thăm, bên kho lương e rằng đợi qua Tết, khi nào chuyển hết lương thực thì sẽ trả ch.ó về, hơn nữa còn tính tiền trợ cấp theo ngày. Có cái ơn cha của nhân viên kho lương đưa Tiêu Sơn Lương đến trạm xá, nên dù trong lòng vui, nàng cũng chẳng thể .

 

Không ngờ Truy Phong tự chạy về.

 

Niềm vui qua , gương mặt nàng thoáng hiện vẻ lo âu: “Truy Phong, ngươi chạy về từ lúc nào ?”

 

Vừa dứt lời, trong lòng nàng dấy lên một cơn tức giận: Những ở kho lương rốt cuộc ? Là nó mới chạy về và tình cờ gặp nàng, chạy mất mấy ngày mà họ vẫn phát hiện ? Hay là họ phát hiện nhưng chẳng hề liên lạc với ?

 

Nghĩ đến đây, nàng khỏi bực bội trong lòng: “Truy Phong, nào, về nhà dạo một vòng, xong việc sẽ đưa ngươi đến nhà mới thành phố.”

 

Cùng lúc đó, kho lương của công xã cũng đang rối như tơ vò: “Ngươi xem thế nào đây, tại ngươi tự tiện tháo xích cho con chó? Đã thế, phát hiện ch.ó chạy mất báo cáo ngay tức khắc?

 

Lỡ như tìm , thì lấy gì mà ăn với chủ của nó đây hả?”

 

--------------------

 

 

Loading...