Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 996: Nha đầu này gan cũng lớn thật

Cập nhật lúc: 2025-12-06 01:25:01
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sơ Tuyết thầm nghĩ thóc một khi xay tróc vỏ thì cũng chẳng còn bao nhiêu gạo, bèn đong một chiếc túi vải nhỏ, ước chừng độ tám cân. Sản vật từ gian đương nhiên tỷ lệ xay xát cao hơn thóc thường bên ngoài, thể cho hơn bảy thành gạo tinh, điều đây nàng từng thử nghiệm qua.

 

gạo tẻ , thêm cả kê mà họ chuẩn , tháng ở cữ của tỷ tỷ tự nhiên sẽ lo thiếu thốn miếng ăn.

 

Nàng lấy chừng ba cân bột mì trắng từ những thứ vơ vét đây. Dù nữa, những thứ nàng sẽ giao thẳng cho Khâu gia, mà chỉ đặt trong phòng của tỷ tỷ, ngay mắt tỷ , cứ cho là nàng lòng hẹp hòi cũng đành.

 

Nàng mang những thứ cất căn nhà trong tiểu viện để sẵn đó, xếp đầy một giỏ trứng gà. Chiếc giỏ chẳng lớn là bao, cũng đựng ngót nghét sáu mươi quả.

 

Sau khi chuẩn xong xuôi thứ, nàng bắt trói hai con gà mái. Bất kể Tỷ Phu lên núi bắt gà rừng , cũng chẳng cần Khâu Mẫu chuẩn chăng, phận nhà đẻ tự nhiên thể thiếu những thứ . Đây là tấm lòng của nhà đẻ gửi gắm nơi tỷ tỷ, cũng là chỗ dựa cho tỷ tỷ ở nhà chồng, và cũng là một cách ngầm chống lưng cho tỷ .

 

Những thứ khác thì nàng chuẩn thêm, chỉ đợi sáng mai lúc ngoài sẽ lấy hai con cá từ trong gian , đợi lúc dạo một vòng trở về, chắc chúng cũng đông cứng .

 

Chuẩn tất cả xong xuôi, nàng tự đun nước nóng tắm gội sạch sẽ, lúc mới khỏi gian lên giường ngủ.

 

Sáng hôm , nàng dậy từ sớm, chẳng ngờ đèn trong phòng của Tiêu Phụ và Tiêu Mẫu cũng sáng lên.

 

Nàng lấy một bộ quần áo cũ mặc , đoạn mới ngoài mở cổng lớn rời khỏi nhà.

 

Nàng khỏi, Tiêu Mẫu vẫn còn trong phòng dậy cất tiếng hỏi: "Cha nó ơi, thấy tiếng mở cổng lớn thế nhỉ."

 

Tiêu Phụ mới xỏ chân đôi giày: "Ta hình như cũng thấy. Nàng cứ nghỉ thêm lát nữa , ngoài xem ."

 

Nói , liền khoác chiếc áo bành tô lên bước khỏi phòng.

 

Chẳng mấy chốc trở , đôi mày khẽ chau : "Cổng lớn mở , chắc là Sơ Tuyết ngoài."

 

Tiêu Mẫu , cũng yên nữa: "Sao ngươi là nàng ngoài?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-996-nha-dau-nay-gan-cung-lon-that.html.]

 

Tiêu Phụ ho khan vài tiếng đáp: "Cửa phòng của nàng để mở, trong phòng ai cả."

 

Hắn dứt lời, Tiêu Mẫu còn điều gì hiểu nữa: "Nha đầu gan cũng lớn thật."

 

Tiêu Phụ dùng một mảnh báo xé sẵn tự cuốn cho một điếu t.h.u.ố.c châm lửa: "Nếu do bậc cha chúng đây vô dụng, thì đến lượt nàng lo toan những chuyện ."

 

Nét mặt Tiêu Mẫu thoáng vẻ tự nhiên: "Ta chẳng là lo cho sự an nguy của nàng ."

 

Tiêu Phụ thì thấy vợ đang xoa bụng dậy, chỉ là thêm lời nào. Hắn hiểu rõ trong lòng, vợ lo lắng cho con gái là thật, nhưng phần nhiều là sợ con gái lỡ như xảy chuyện gì thì sẽ liên lụy đến cả nhà. Rốt cuộc, cuộc sống hiện tại là điều mà đây nàng mơ cũng dám nghĩ tới, nên càng sợ đ.á.n.h mất.

 

Tiêu Mẫu đương nhiên là tài nào ngủ nữa, bèn mặc quần áo xuống giường: "Trong nhà vẫn còn ít bột mì trắng, chia một ít để Sơ Tuyết mang qua cho Hạ Thu, trong tháng ở cữ cũng miếng ngon mà ăn."

 

Tiêu Phụ khẽ gật đầu : "Nàng xem thu xếp ."

 

Lúc Tiêu Mẫu khỏi phòng, Tiêu Phụ vẫn luôn theo lưng nàng: "Mấy việc trèo cao cúi thấp, nàng cứ để ."

 

Tiêu Mẫu ý : "Trong nhà còn ít thịt bò khô Sơ Tuyết mang về , chia một ít cho Hạ Thu, lỡ đói bụng còn cái mà nhai lót ."

 

Tiêu Phụ một câu: "Chẳng ở cữ ăn đồ cứng quá, sẽ hại răng ?"

 

Tiêu Mẫu thu dọn đồ đạc : "Người xưa thì , nhưng ở cữ mà ăn chút đồ bổ béo, thì đừng đến sữa, e là còn mang bệnh . Thịt bò khô mà Sơ Tuyết mang về loại khô cong queo, nếu thì cứ bảo nàng bỏ bát ngâm một lúc là chứ gì."

 

Tiêu Phụ liền : "Nàng cũng giữ cho một ít , dù bây giờ nàng ăn một là bồi bổ cho hai đấy."

 

--------------------

 

 

Loading...