Lưu đại ca  sang  Tiêu mẫu, lẩm bẩm: "Không   ba tháng ? Hình như là mấy ngày nay  đó."
Lưu đại tẩu đang  xổm  xa bên cạnh Lưu đại ca liền bỏ xuống công việc đang , chăm chú đếm  đầu ngón tay một lúc.
"Mẹ ơi! Con tính  Hoắc Lan Lan đáng lẽ  về từ một tuần  !"
Lưu đại tẩu giật , "Hoắc Lan Lan đáng lẽ  về lâu , nhưng cô  vẫn  thấy  cả!"
Như chợt nhớ  điều gì, Lưu đại tẩu vội vàng  quanh một lượt, kêu lên: "Con mới phát hiện Lai Địa cũng mấy ngày  thấy bóng dáng !"
Hai  con chồng  , đối mặt một lúc, bỗng đồng thanh hét lên: "Hoắc Lan Lan dẫn Lai Địa về nhà họ Hoắc !"
Lưu đại tẩu cắn răng tức giận. Trong nhà , Hoắc Lan Lan còn thua kém cô  một bậc, cô   đánh cho một trận nhừ tử, còn Hoắc Lan Lan  thoải mái về nhà hưởng phúc!
 là cái đồ tiện nhân  hưởng hết phần may mắn !
Lưu mẫu hận một lúc, bỗng nhiên  .
Cái nồi của bà   chỗ về .
Hoặc cũng  thể , tất cả những thứ bà  đập phá hôm nay đều sẽ   bỏ tiền  mua mới!
Hoắc Lan Lan thật lòng nhận . Mấy ngày nay, để bày tỏ sự hối  với gia đình An Tĩnh, nhà chị dâu Tiết và với cha  con cái, mỗi khi dọn dẹp xong nhà cửa, cô  xách giỏ  núi.
Cô cho rằng lời xin   thể chỉ  suông, mà  cho  khác thấy  thành ý của .
Trên  cô   một xu, cũng   tiêu tiền của cha , trong thời gian ngắn cũng   đất để trồng trọt, nên cách duy nhất cô nghĩ đến là  núi tìm một ít sản vật hoang dã.
Tuy nhiên, cô cũng  mạng  chỉ  một, nhưng nếu   sâu trong núi một chút, cô thực sự  tìm  thứ gì quý hiếm.
Vì , mấy ngày nay cô  ít  lợi dụng lúc   để ý, lén dẫn theo con ch.ó nhỏ mà  nuôi mấy năm...  , là con ch.ó lớn oai phong lẫm liệt tên Hổ Tử cùng  núi.
Không  Hổ Tử   ai dặn dò   là nó thực sự    chơi, mỗi  đều vô cùng hợp tác với hành vi trộm chó của Hoắc Lan Lan.
Mỗi khi Hoắc Lan Lan liếc mắt  hiệu, Hổ Tử liền ngậm dây xích  lon ton chạy theo  lưng cô.
Một  một chó  núi, Hoắc Lan Lan đặc biệt  lời Hổ Tử. Hễ cô   hướng nào mà Hổ Tử  chịu , cô lập tức  đầu chạy theo đuôi nó.
Nhờ sự phối hợp ăn ý giữa  và chó, mấy ngày nay Hoắc Lan Lan thực sự kiếm   ít thứ .
Hôm  mới nhặt  một cành gạc hươu , hôm nay  hái  ba bốn cân nấm đầu khỉ.
Sau khi hái  nấm đầu khỉ, Hoắc Lan Lan lập tức trở về, vui vẻ chia  ba phần,  hớn hở mang hai phần trong  đó đến tìm An Tĩnh và chị dâu Tiết.
Sau khi trao nấm đầu khỉ cho An Tĩnh và chị dâu Tiết, đang uống ly nước đường  pha chút đường do chính An Tĩnh rót, thì cửa nhà An Tĩnh bỗng  ai đó đập rầm rầm.
Lời  của chị dâu Tư  gấp  mạnh:
"An Tĩnh, Hoắc Lan Lan  ở đây ? Cổng khu gia đình xảy  chuyện , cô mau bảo Hoắc Lan Lan  ngoài !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-xinh-dep-quyen-ru-duoc-quan-quan-sung-tan-troi/chuong-422-ke-xau-bung-den-gay-roi.html.]
Vân Vũ
Ba  trong phòng lập tức bước .
An Tĩnh mở cửa, nghi hoặc  chị dâu Tư: "Chị dâu Tư, cổng xảy  chuyện gì ?"
Chị dâu Tư mồ hôi nhễ nhại: "Bên ngoài  một bà lão dắt theo hai đứa trẻ quỳ ở cổng khu gia đình,  lóc  rằng con dâu của bà là Hoắc Lan Lan chê nhà nghèo, bỏ nhà  mất, đòi chúng  trả  con dâu cho bà."
Nói đến đây, chị dâu Tư liếc  Hoắc Lan Lan,  tiếp tục: "Hơn nữa, bà lão đó    la hét, lăn lộn,   vẻ  lớn, chẳng mấy chốc  lôi kéo  nhiều  đến xem. Càng đông , bà lão càng  loạn. Lúc  đến đây, bà   lấy dây thừng   sẽ treo cổ  cổng khu nhà chúng  !  sợ thật sự xảy  chuyện mất mạng,   Hoắc Lan Lan khó sống, nên vội vàng chạy đến đây."
"Cái bà lão c.h.ế.t tiệt đó, nhà họ  hại  đến mức  ,  còn mặt mũi nào đến gây rối nữa!"
Hoắc Lan Lan  tức giận,  lau nước mắt  tìm kiếm trong sân một công cụ thuận tay: "Họ  đối xử với  như ,   tính sổ với họ là may , họ dám đến tìm . Được thôi,   sống nữa ? Treo cổ  gì cho mệt,  sẽ cho bà  một cách c.h.ế.t nhanh hơn!"
Ánh mắt phát hiện  cái rìu bên cạnh đống củi, Hoắc Lan Lan lao đến cầm lấy rìu, nhất quyết chạy  ngoài.
Hoắc Lan Lan tức đến mức  chịu nổi,   cô lấy   sức mạnh, An Tĩnh, chị dâu Tiết, chị dâu Tư ba  cùng kéo cô  đều  cô giật phăng , cả ba cùng ngã phịch xuống đất.
Vừa chạm m.ô.n.g xuống đất, chị dâu Tiết lập tức bật dậy, lao theo Hoắc Lan Lan.
Chị dâu Tư cảm thấy  như  gây  đại họa, cũng  dậy lau nước mắt đuổi theo, nhưng  chạy  vài bước thì  An Tĩnh gọi .
"Chị... chị dâu Tư, chị đừng  vội, đỡ... đỡ em một chút."
Chị dâu Tư  đầu , thấy An Tĩnh mặt mày tái mét   đất, sợ đến mức nước mắt ngừng chảy, lập tức  xuống  m.ô.n.g An Tĩnh, sợ thấy màu sắc khác ngoài quần và mặt đất.
"Không  thai,  sảy thai, chị dâu cứ đỡ em dậy ."
An Tĩnh    hiểu ý chị dâu Tư, nhưng từ khi sinh đôi xong, nhà cô luôn  sẵ bao cao su. Đời sống vợ chồng,  nào cũng  biện pháp, mấy ngày  cô cũng  hết kinh, tuyệt đối  thể  thai.
An Tĩnh hít một  lạnh, vẫy tay với chị dâu Tư: "Em chắc chắn  cái đồ ngốc sức khỏe như trâu bò  đẩy ngã, đau xương cụt ."
Chị dâu Tư   vội vàng chạy đến, cẩn thận đỡ An Tĩnh dậy, dìu cô  nhà.
Chị  đưa An Tĩnh  nhà , tạm thời  định cho cô,  đó sẽ  ngoài tìm Hoắc Lan Lan đang cầm rìu.
Nhận thấy chị dâu Tư  đưa   nhà, An Tĩnh  chịu, nghiêng    ngoài: "Chị dâu Tư, em  về, chúng   tìm Hoắc Lan Lan thôi."
Chị dâu Tư  m.ô.n.g An Tĩnh, ngập ngừng  .
"Chị dâu Tư, tuy em sẽ  chậm tốc độ của chị, nhưng chị tin em , rìu của Hoắc Lan Lan tuyệt đối  chạm   bà lão ở cổng ."
An Tĩnh  hít khí lạnh  bước từng bước nhỏ  ngoài: "Bà lão   c.h.ế.t chỉ là hù dọa thôi, nhưng Hoắc Lan Lan thực sự  c.h.é.m bà . Hai  gặp , bà lão chắc chắn sẽ chạy ngay lập tức. Dù Hoắc Lan Lan  đuổi theo, nhưng những  xung quanh và chị dâu Tiết chắc chắn sẽ ngăn cô  . Vì , chị dâu yên tâm , hai  ngoài   khi còn   thương nặng như em đây!"
"Em  cũng  lý."
Chị dâu Tư gật đầu đồng ý,  đó  nghi hoặc  An Tĩnh: " nếu bên ngoài  xảy  chuyện mất mạng,  An Tĩnh còn mang thương tích  ngoài  gì nữa?"
Cô   gì ư?