Cái tết năm nay là cái tết  mấy thái bình với nhà họ Phương.
Từ khi Phương Giai Giai sinh non,  Phương  dám để cô   về thôn Thượng Thủy nữa, sợ  xảy  chuyện. Vốn dĩ định dọn  ở căn nhà  thương lượng thuê mướn  đó, nhưng mà chủ nhà chỉ  ba căn phòng, ngoài hai vợ chồng già bọn họ , còn cả gia đình đứa con trai nữa,   chật chội , tất nhiên  còn chỗ cho  khác ở nữa.
Trước đó bọn họ cho thuê, là vì con trai nhà bọn họ chuyển công tác, lên  tỉnh thành, nhưng mùng bảy mới  nhậm chức. Đợi con trai dẫn theo con dâu và các cháu  , trong nhà chỉ còn  hai vợ chồng già, đương nhiên là còn thừa phòng trống. Để phòng đấy  ai ở cũng lãng phí, thu dọn cho  khác thuê còn  thể kiếm thêm chút tiền, nên hai vợ chồng già mới nảy  ý nghĩ đó.
 bây giờ đang là giữa tết âm lịch, gia đình con trai vẫn ở nhà,  lấy   phòng trống, Phương Giai Giai và Chu Ái Quân  thể  ở .
Mẹ Phương  còn cách nào khác, chỉ  thể dẫn  về nhà họ Phương. Phương Giai Giai  sinh non,  tĩnh dưỡng cẩn thận, hơn nữa Chu Ái Quân  xin chuyển khỏi xưởng in ấn,  còn phòng ký túc xá,   bắt đầu   việc ở trạm lương thực, càng   cách nào sắp xếp, cho nên chỉ  thể  theo Phương Giai Giai, cùng tới ở nhà họ Phương.
Như , thì  thể sắp xếp giống như   để cha Phương ngủ ngoài phòng khách  nữa. Biện pháp duy nhất chính là, bảo hai đứa cháu trai chiếm căn phòng ban đầu của Phương Giai Giai dọn về chen chúc với cha . Đáng tiếc hai đứa cháu trai  , hai  trai chị dâu cũng  .
Mẹ Phương khuyên can mãi,  chỉ ở tới mùng bảy, đợi căn nhà cho thuê bên  thu xếp xong, sẽ bảo Phương Giai Giai lập tức dọn  ngoài,  trai chị dâu và các cháu mới gật đầu. Dù , trong lòng  tránh khỏi vẫn  chút mất hứng, thường xuyên sa sầm mặt xuống, gần như  hề cho Phương Giai Giai một ánh mắt  nào.
Chu Ái Quân  thấy cảnh , trong lòng  chút buồn bực, cũng bắt đầu đánh giá  địa vị của Phương Giai Giai trong nhà họ Phương.    coi như trầm ,  thể hiện  mặt, thấy cha  Phương còn tính là yêu thương Phương Giai Giai, nên tạm thời áp xuống,  so đo. Ban ngày   việc gì , sẽ tươi  giúp đỡ mấy công việc nhẹ nhàng trong nhà, tạo quan hệ  với  Cả,  Hai nhà họ Phương. Thật   cách   hơn Phương Giai Giai nhiều.
Qua mấy ngày, quan hệ giữa đôi bên hòa hoãn  ít,  còn giương cung bạt kiếm giống  ,   gì cũng xem như  thể cùng  đón tết.
Mùng sáu, Chu Ái Quân đúng hạn đến trạm lương thực  việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-162-moi-theo-chung-toi-mot-chuyen.html.]
Mùng tám, nhà cho thuê  thu dọn xong, rốt cuộc   thể  ở. Chu Ái Quân bảo Phương Giai Giai thu dọn đồ đạc , buổi tối sẽ mang qua bên , bản  thì bỏ tiền  chợ đen mua một con cá lớn và một con thỏ hoang, mời  nhà họ Phương ăn một bữa.
Ăn của  thì miệng mềm, mấy ngày qua Chu Ái Quân từng mua  ít thứ về nhà, hôm nay  càng xa xỉ hơn, ngày thường cũng  giúp bọn họ  ít việc. Cho dù  đây hai nhà  Cả,  Hai họ Phương mang nhiều oán khí thế nào, bây giờ cũng  tiêu tan quá nửa , còn  thì giấu kín trong lòng,  tùy tiện thể hiện  ngoài nữa.
Vân Chi
Bữa cơm , coi như vui vẻ. Từ khi  bàn đến khi kết thúc,  bề ngoài xem như hòa thuận.
Trong lòng cha  Phương âm thầm thở phào nhẹ nhõm một . Bọn họ cực kỳ  thích Chu Ái Quân, đặc biệt là  khi nhà họ Chu gây  nhiều chuyện như , vốn dĩ   thích  càng  thích hơn vài phần. Ngặt nỗi con gái  kết hôn, đành  bóp mũi nhận.  lúc , bọn họ  cảm thấy Chu Ái Quân cũng   tệ lắm, nếu   chịu khó để tâm,  chắc   thể khiến ba  em trong nhà hòa thuận như .
Mang theo tâm tư , nụ   mặt bọn họ càng tươi tắn hơn.
Rượu quá ba vòng, Chu Ái Quân giơ cái ly lên: “Con , mấy ngày nay vợ chồng con  quấy rầy   . Cảm ơn cha  vợ,  Cả,  Hai! Con mời   một ly. Ân tình của   con ghi tạc trong lòng,    chuyện gì cần đến con,   chỉ cần  một tiếng.”
Anh   dứt lời,  nhà họ Phương còn  kịp đáp ,   thấy  tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền tới.
Cửa mở , bên ngoài là một đám . Trong  đó cha Phương còn nhận  hai , là  của đồn công an.
Trong lòng cha Phương lập tức căng thẳng. Ông   việc ở trạm lương thực,   nghiệp vụ công việc nào lui tới với đồn công an. Người của đồn công an trực tiếp tới cửa thế , sợ là  chuyện  .
“Phương Diệp, Đỗ Hiểu Vân  ? Chúng  nhận  cử báo, ông bà nhận hối lộ đút lót, mời theo chúng  một chuyến!”