Hốc mắt Thẩm Hướng Dương đỏ lên: “Thật  khi ông nội còn sống,     đối phó với nhà chúng  .  kiêng kị ông nội,  dám  tay tàn nhẫn. Sau khi ông nội qua đời, đối phương mới bắt đầu hành động mạnh bạo. Mùa xuân năm , bọn họ trực tiếp bắt giam cha ,  tạm giam  giam liền ba tháng. Bọn họ  ấn cho cha tội chết, bèn lôi chuyện  đây cha từng  việc trong chính phủ Ngụy cộng .”
Nói tới đây, Thẩm Hướng Dương vô cùng tức giận, nghiến răng nghiến lợi, đôi tay nắm chặt : “Trước đây khi cha  việc trong chính phủ Ngụy cộng, mỗi ngày đều như   băng mỏng,  bạn với hổ báo,  cẩn thận sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng. Ông  vất vả như , gian nan như  mới tồn tại  đến ngày kháng chiến thắng lợi, thành công rút lui, kết quả bọn họ   cha là Hán gian!”
Thẩm Hướng Dung  thấu đáo hơn một chút: “Chưa chắc  vì bọn họ  rõ công lao của cha, cũng  chắc bọn họ  rõ chân tướng cha  việc trong chính phủ Ngụy cộng, nhưng bọn họ  quan tâm tới thật giả, chỉ cần nắm  nhược điểm là . Tội Hán gian đủ lớn, nếu định  tội danh  thì cha đừng mong  thể sống sót  ngoài, nhà họ Thẩm cũng gặp tai ương theo, bọn họ  thể một  giải quyết triệt để,  lo mối họa về .”
“Thật   đến  , chẳng qua cũng vì ông nội và cha  ở vị trí quá quan trọng mà thôi.  mà nhà họ Thẩm    của bọn họ,  đây bọn họ cũng từng nghĩ tới việc mượn sức, nhưng ông nội và cha  những  , còn kiên định  ở vị trí đối lập với bọn họ. Trong lòng bọn họ tức giận, sẽ càng  bỏ qua cho nhà họ Thẩm.”
“Khi ông nội còn sống, bọn họ e sợ quyền thế năng lực của ông nội, sợ  thể một kích tất sát,  g.i.ế.c ngược khiến  trộm gà   còn mất nắm gạo, do đó mới nhẫn nhịn.  động tác nhỏ thì  bao giờ ngừng nghỉ. Ông nội mất, tất nhên bọn họ sẽ  bỏ qua cơ hội  như .”
“Cũng may ông nội đánh giặc cả đởi, dẫn dắt  ít , nhà chúng  cũng   ít bạn cũ. Tuy rằng trong  đó   ít   gặp nạn, cũng    xuống dốc bản  còn khó bảo , nhưng vẫn còn một   giữ   chút thực lực.”
“Có bọn họ ở giữa điều giải, cuối cùng đối phương  thể thực hiện  âm mưu,  định   tội Hán gian, chỉ gắn  cho cha cái mũ tư bản,  hạ phóng xuống nông trường lao động cải tạo.”
Thẩm Húc nhíu mày: “Vậy hai đứa tới thôn Thượng Thủy bằng cách nào? Còn  đổi chỗ với  thì ?”
Thẩm Hướng Dương nện một quả đ.ấ.m lên mặt bàn: “Thẩm Hướng An là đồ súc sinh! Không hổ là con cháu nhà họ Chu, tính tình thật sự giống  nhà họ Chu như đúc! Phí công cha , ông nội, thương   hơn hai mươi năm, trong nhà  gì  đều nhường   , ông nội cũng bồi dưỡng   thành  nối nghiệp. Anh … Sao    thể…”
Vân Chi
“Khi cha  mới  bắt tạm giam,      tuyên bố cắt đứt quan hệ cha con,  con. Còn gia nhập  đội ngũ lục soát chứng cứ, giúp bọn họ tìm chứng cứ, mượn cớ  để tranh công.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-178-co-the-noi-ti-mi-khong.html.]
Thẩm Hướng Dương hít mũi, khó khăn lắm mới nhịn   bật . Tuy rằng Thẩm Hướng Dung lớn hơn   vài tuổi,   vẻ kiên cường, nhưng dù  cũng là con gái, nghĩ tới tình hình khi đó, lập tức  đầu , nước mắt lặng yên  tiếng động rơi xuống.
Ánh mắt cô trở nên ảm đạm, khóe miệng lộ  nụ  khổ: “Thật     cần sốt ruột như , trong nhà  đoán   tai họa sẽ đến, cha   nghĩ kỹ nên sắp xếp chúng em thế nào . Cho dù     , cha  cũng sẽ chủ động cắt đứt quan hệ, để bảo vệ chúng em. Cha  cũng  nỡ  thấy cảnh chúng em  liên lụy, cho nên cha  để  đường lui cho chúng em .”
Thẩm Hướng Dương gật đầu,  tiếp: “Người   cưới là con gái nhà họ Nghiêm, xét từ gia thế của nhà họ Nghiêm  vẻ kém xa nhà họ Thẩm khi ông nội còn sống. Thậm chí bởi vì nhà họ Nghiêm   dựa  công lao của bản  leo lên, mà dựa  bám cạp váy và nịnh nọt, nên thường  các thế lực khác dựa  bản lĩnh thật như nhà chúng  coi thường.”
“Cho nên trong lòng   cũng  mấy  lòng, chỉ vì sợ uy nghiêm của cha, nên  dám phản kháng. Em từng  trộm    oán giận  nhiều , nhưng     rằng, vì việc hôn nhân , cha   tốn  ít tâm tư.”
“Cách  của nhà họ Nghiêm khiến   chướng mắt, nhưng cũng chính vì bản lĩnh khiến   chướng mắt  của nhà họ Nghiêm, mới khiến bọn họ    khác nhớ thương,  trêu chọc  đám  , cũng   đám   cho  tầm ngắm  đánh giết. Có thể , nếu  một ngày chúng  thắng lợi, tội danh của nhà họ Nghiêm  lớn, với năng lực của cha  thể bảo  bọn họ. Nếu chúng  bại, nhà họ Nghiêm sẽ là bùa hộ mệnh của  .”
“Còn về em và chị gái. Em còn nhỏ tuổi, cha gửi em tới nương nhờ nhà . Lúc  chị Hướng Dung  đổi tên và  phận, thi  đoàn văn công, vốn dĩ  thông qua, chỉ cần tới  thủ tục là . Kết quả, vì tranh công    cử báo chị .”
Mặc dù chuyện  qua một năm nhưng bây giờ khi nhớ , Thẩm Hướng Dương vẫn tức giận bất bình như cũ.
Sao    ngoan độc như  nhỉ? Tốt  gì cũng từng   em bao nhiêu năm như thế,     thể    loại chuyện ? Chị gái  đoàn văn công, ảnh hưởng gì tới  ?
Thẩm Hướng Dương  hít sâu một , lau sạch nước mắt: “Sau khi cha   chuyện, thiếu chút nữa  tức chết. Nghe  cha trực tiếp phun  máu, còn  thì ngất xỉu.”
Cho nên, Thẩm Hướng Dương mới càng hận! Thẩm Hướng An  hại  chỉ  chị gái!