“Em  thích Viên Tâm Tuệ.” Thẩm Hướng Dương  thẳng  hề cố kỵ: “Viên Tâm Tuệ giống mợ, Tâm Quân đáng yêu hơn cô  nhiều.  mà em   khi còn nhỏ Viên Tâm Tuệ cũng     yêu thích. Chỉ là   vì công việc,   điều  nơi khác, mợ cảm thấy điều kiện ở bên đó kém xa thủ đô,    theo. Lúc  trùng hợp là bà  đang  bầu Tâm Quân, nên   đồng ý.”
“Cậu qua bên đó  nhiều năm, tuy rằng cũng  ngày nghỉ, nhưng  ít khi về nhà. Số  về nhà  thể đếm   đầu ngón tay, mỗi  thời gian ở nhà cũng  dài,   nhiều thời gian ở chung với con gái. Sau khi  điều chuyển về thủ đô ông  mới phát hiện , hai đứa nhỏ đều  mợ dạy hư .”
“Sau đó,  tự  mang theo hai đứa,  chính tay dạy dỗ. Khi  Tâm Quân còn nhỏ, vẫn  hiểu chuyện, từ từ dạy dỗ  sửa  .  Tâm Tuệ  lớn ,  bỏ   nhiều tâm sức, hiệu quả vẫn cực nhỏ, huống chi còn  mợ ở bên luôn gây cản trở.”
Vân Chi
“Dù  cũng là  con ruột,   thể nào cấm bọn họ gặp mặt . Thật  thì   từng ngăn cách  con bọn họ một , nhưng  đó Viên Tâm Tuệ  mắng  là loại   tính , thiếu chút nữa  phá hủy cả nhà họ Viên. Mấy năm nay, vì Tâm Tuệ,  cũng  mệt mỏi.”
Thẩm Húc hiểu rõ, đối với hai cô em họ ,   từng gặp mặt, trong sách cũng miêu tả về bọn họ  ít. Chỉ khi tác giả giải thích rõ nguyên nhân gây  chuyện trong quá khứ, Viên Tâm Tuệ mới  lên sân khấu một , còn Viên Tâm Quân thì   đãi ngộ , chỉ  qua loa vài câu,  nhiều lời lắm. Bởi   cũng  hiểu về bọn họ, cho nên cũng  tùy tiện đưa  ý kiến.
“Đưa cho  xem!”
Thẩm Hướng Dương đưa lá thư qua.
Trong thư,  Viên giải thích  việc từ đầu đến cuối, cũng tỏ vẻ áy náy và xin  hai chị em Thẩm Hướng Dung.
Trong lòng Thẩm Húc âm thầm thở phào nhẹ nhõm. May mắn  Viên đúng là  tệ,  cô phụ lòng tín nhiệm của Thẩm Hướng Dung và Thẩm Hướng Dương đối với ông . Trong sách cũng từng ,  khi Thẩm Hướng Dung chết, chính  Viên là  điều tra rõ tất cả, tự tay đưa Đỗ Tiểu Liên  tù.
Chỉ là hậu quả trong nguyên tác quá thảm thiết,  Viên  như  cũng  kỳ quái. Mà bây giờ, Đỗ Tiểu Liên vẫn  gây  tội ác tày trời như . Mặc dù bà   ý định  , nhưng ngoài tiết lộ tin tức , bà  vẫn   gì khác. Chỉ dựa  điểm tiết lộ tin tức , sẽ  thể nào định tội  bà . Huống chi, bà  cũng   nhà họ Lục định  gì.
Dưới tình huống như ,  Viên vẫn  thể quyết đoán đưa  lựa chọn ly hôn với Đỗ Tiểu Liên, Thẩm Húc  cảm thấy  hiếm  . Còn chuyện, ngoài việc  , ông    gì khác để trừng phạt Đỗ Tiểu Liên, Thẩm Húc cũng  thể hiểu .
Dù   Viên cũng từng  vợ chồng với bà  hơn hai mươi năm, giữa hai  còn  hai cô con gái, tóm   Viên vẫn  nghĩ đến con gái .
Ngón tay Thẩm Húc lướt qua tờ giấy  thư.
Cậu Viên là  thông minh, tuy rằng   tay với Đỗ Tiểu Liên, nhưng  đề phòng. Ông  sắp xếp để Đỗ Tiểu Tùng  trong tầm mắt , giám sát chặt chẽ trong tay. Có mối uy h.i.ế.p , Đỗ Tiểu Liên sẽ  dám hành động thiếu suy nghĩ.
Như , cho dù nhà họ Lục  tiếp tục tới tìm bà , bọn họ cũng  sợ.
Trước mắt nhu cầu cấp bách cần giải quyết chỉ còn nhà họ Lâm.
Thẩm Húc trả  lá thư cho Thẩm Hướng Dương, : “Hai ngày nữa đội vận chuyển  đơn hàng  tới Dung Thành,  sẽ .”
Thẩm Hướng Dương ngập ngừng: “Là vì nhà họ Lâm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-250-chi-con-nha-ho-lam.html.]
Thẩm Húc gật đầu.
“Anh cảm thấy nhà họ Lâm sẽ tiếp tục giở trò?”
“Chuyện    mới kết thúc, đang lúc sóng to gió lớn, trong  thời gian ngắn bọn họ sẽ   tay.  thêm một  thời gian nữa, đợi đến khi ảnh hưởng của việc  dần dần phai nhạt, thì  chắc.”
Thẩm Hướng Dương lập tức căng thẳng: “Nhà họ Lục đáng giận! Đều vì bọn họ!”
“Nhà họ Lục ở thủ đô xa xôi, bàn tay  với  dài như . Bọn họ  đối phó với Hướng Dung, chỉ  thể thông qua  khác. Bọn họ may mắn vì nhà họ Lâm  Lâm Thanh Vân đang ở bên , nếu , bọn họ  tìm  bản địa, cũng  dễ dàng như . Dù   bên  cũng   dây mơ rễ má gì với nhà họ Lục, bọn họ  thể tùy tiện tìm một  bất kỳ, tiết lộ cho đối phương bí mật  thể để  khác  đơn giản như  . Cho nên, chỉ cần giải quyết nhà họ Lâm, ít nhất trong vòng một hai năm chúng   cần lo lắng về nhà họ Lục.”
“Một hai năm  thì ?”
“Khóe miệng Thẩm Húc cong lên: “Khi đó  càng  thành vấn đề.”
Thẩm Hướng Dương  hiểu nổi.
Biết nghi hoặc của  , Thẩm Húc hỏi ngược : “Em  tin  ?”
“Đương nhiên!” Thẩm Hướng Dương đáp ngay,  cần nghĩ ngợi.
“Cùng lắm  quá hai năm nữa, là cha   thể sửa  án xử sai.”
Thẩm Hướng Dương:!!!
“Sao  ?”
Trong mắt Thẩm Húc mang đầy ý , duỗi tay chỉ lên bầu trời trong xanh: “Tối hôm qua  xem thiên văn,   đoán  .”
Thẩm Hướng Dương:…… Tin  mới là lạ!
“Anh Cả,  đang đùa em ?”
Thẩm Húc chỉ ,   gì.
Hai ngày ,  lên đường  về phía Dung Thành.