Hướng Quế Liên bao giờ nghĩ tới, chẳng qua bà mới ba năm, khi trở về, nhà bà đổi lớn như . Bà từ bỏ thứ, một gánh tất cả tội danh, chủ động đoạn tuyệt quan hệ với con cái, vốn dĩ vì các con thể cuộc sống hơn. ai ngờ, ngoài gia đình Chu Ái Quốc còn xem như tạm , cuộc sống của Chu Ái Đảng và Chu Ái Quân đều hỗn loạn như nồi cám lợn.
Năm đó, trong nhà còn lương thực, Chu Ái Quốc và Chu Ái Quân, một trai vợ tiếp tế, một tiền mua, gì vẫn chống chịu , Chỉ Chu Ái Đảng là khổ nhất, gì cả, tất cả tài sải trong tay chỉ là hơn ba mươi đồng, dùng đông một chút dùng tây một chút, còn thừa bao nhiêu. Sau đó thật sự còn cách nào khác, đành vay tiền đến chợ đen kiếm chút lương thực mang về mới miễn cưỡng giữ cả nhà c.h.ế.t đói.
Các hộ gia đình khác trong thôn Thượng Thủy đều dựa hợp tác với xưởng thực phẩm kiếm đầy bồn đầy chén, chỉ duy nhất nhà họ Chu là đại đội đá khỏi phạm vi hợp tác. Chỉ dựa chút công điểm hai vợ chồng Chu Ái Đảng kiếm , ngoài chi tiêu trong nhà , tất cả đều dùng để trả nợ. Cuộc sống của hai nhân vật Chu Quang Tông và Chu Diệu Tổ, đây Hướng Quế Liên cưng chiều như bảo bối lập tức xuống dốc phanh.
Ban đầu bọn họ từng lóc từng ầm ĩ, vợ chồng Chu Ái Đảng thương con nhưng năng lực hạn. Hai ba đầu còn thể kiên nhẫn dỗ dành, dù chịu khổ cũng nghĩ cách thỏa mãn con trai, đó mỗi ngày đều vì kế sinh nhai mệt đến mức nửa sống nửa chết, còn kiên nhẫn dỗ dành nữa? Ồn ào thì ăn gậy.
Đánh một trận nhớ, thì hai trận. Hai trận vẫn nhó thì ba trận.
Lâu dần, đánh nhiều, tính ngang bướng Chu Quang Tông và Chu Diệu Tổ đánh sạch, nụ mặt càng ngày càng ít, hai đứa trẻ mới mười mấy tuổi đầu mà lúc nào cũng mang tới cho cảm giác tử khí trầm trầm.
Còn về Chu Ái Quân. Trước đây Hướng Quế Liên cố tình khai , bảo vệ , chính vì liên lụy, để bám nhà họ Phương, con đường tương lai sẽ bằng phẳng. Kết quả thì ?
Nhà họ Phương sụp đổ, cha Phương bỏ tù, còn phán lâu hơn bà . Đứa bé trong bụng Phương Giai Giai cũng sảy mất! Bị sảy mất ! Chính là cháu vàng cháu bạc của bà đó!
Chu Ái Quân mất việc , mộng tưởng trở thành thành phố của tan biến, chỉ thể xám xịt trở về thôn Thượng Thủy, nông dân giông tổ tông nhà họ Chu bao đời nay.
Hướng Quế Liên hít sâu một , cả lung lay sắp đổ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-278-huong-que-lien-man-han-thi-hanh-an.html.]
Nếu kết quả thế … Nếu kết quả thế , thì hy sinh đây của bà , ba năm lao ngục của bà còn nghĩa lý gì?
mà, điều khiến bà nghĩ tới chính là, trong nhà họ Chu còn phòng của bà nữa. Chu Ái Quốc , nhà bọn họ chỉ chiếm hai căn phòng, chật chội, còn thêm đứa con trai, thật sự còn chỗ nào thể nhét thêm nữa. Chu Ái Đảng thẳng, bọn họ đoạn tuyệt quan hệ , cần chịu trách nhiệm nuôi dưỡng chăm sóc Hướng Quế Liên. Cho dù đoạn tuyệt, cũng trách nhiệm của , đây khi phân gia rõ, vấn đề nuôi dưỡng bà lúc về già là chuyện của Chu Ái Quân.
Chu Ái Quân thật vẫn mời bà nhà, rót nước cho bà uống, nhưng mặt đầy vẻ u sầu.
“Mẹ, nếu bằng lòng, thì ở chỗ với con . Chỉ là con tranh với hai , chỉ một gian như , cũng chỉ lớn chừng , dùng ván gỗ hoặc tấm mành ngăn cách cũng . Nếu thì ngủ giường, con ngủ đất.”
Còn về Phương Giai Giai? Ai con nó thèm quan tâm tới cô ! Chu Ái Quân căn bản từng suy xét tới đối phương.
“Chỉ là……” Chu Ái Quân liếc mắt Hướng Quế Liên: “Con tham gia thi đại học, cảm giác thi cũng tệ lắm. Chưa sẽ đỗ trường chính quy, nhưng khả năng thể đỗ trường trung cấp. tiền án trong , tuy rằng đây đoạn tuyệt quan hệ, nhưng nếu để con vẫn ở chung một chỗ, đoạn tuyệt quan hệ coi như vô dụng. Khi xem xét thí sinh trúng tuyển, khả năng con sẽ gạch tên. Có điều cũng cả, đại học cũng , bởi vì là của con.”
Cả Hướng Quế Liên cứng : “Sao thể như !”
Đại học đó! Bà , thi đỗ đại học, khi nghiệp sẽ nhà nước phân phối việc . Sinh viên đều trở thành cán bộ nhà nước. Dù kém cỏi nhất, cũng thể trở thành công nhân.
Vân Chi
Chu Ái Quân lời của thuyết phục lắm, khi khôi phục thi đại học, chính phủ còn cố ý tuyên truyền, kỳ thị thành phần. nghĩ, lẽ vẫn .
Chu Ái Quân thở dài: “Mẹ! Mẹ theo con sợ là chịu khổ . Con thất nghiệp, công việc đồng áng cũng lắm, công điểm thật sự ít đến mức đáng thương, mỗi chia lương thực đều kém xa khác. Ngày thường con chỉ thể ăn lương thực phụ, còn độn thêm ít rau dại. Mẹ theo con, lẽ cũng ăn trấu nuốt rau theo. Do con vô dụng, con với .”