Nghe Chu Ái Quân thế, trong lòng Hướng Quế Liên càng hụt hẫng hơn.
Chu Ái Quân tiếp: “Vốn dĩ con nghĩ, nếu cả hai bằng lòng, theo hai , gì vẫn thể ăn no, đến mức chịu đói, đợi khi con nghiệp đại học , công việc định, khi đón qua, chỉ việc hưởng phúc.”
Tròng mắt Hướng Quế Liên khẽ giao động: “Ái Quân, sẽ khiến con khó xử , lập tức ngay!”
“Mẹ thể chứ? Bên chỗ cả hai… Sợ là các .”
Hướng Quế Liên khổ: “Mẹ .”
Con trai cả con dâu dắt mũi từ lâu, một lòng nghĩ cho vợ và con trai . Con trai thứ hai càng bất hiếu hơn.
“Khi về thấy trong thôn , mấy tháng qua, ở chuồng bò đều liên tục sửa án xử sai, đón về . Nếu , chuồng bò sẽ để ? Mẹ với bác trai con một tiếng, cho dù từng sai, nhưng phạt , chẳng lẽ ngay cả chuồng bò cũng cho ở?”
Vân Chi
Chu Ái Quân phắt dậy: “Mẹ, thể đến ở chuồng bò!”
“Chuồng bò thì ? Trước đây đám ở đó đều là giáo sư tiến sĩ ? Bọn họ cũng từng ở chuồng bò đó thôi. Bây giờ bọn họ còn là phần tử nữa, là danh vọng , thể ở nơi bọn họ từng ở, cũng coi như hưởng ké phúc khí của bọn họ. Ái Quân, con đại học, trở thành nhà nước, còn chờ con đón qua hưởng phúc đấy! Con cố gắng lên!”
Chu Ái Quân cúi đầu: “Con… Con . Mẹ, yên tâm, tiền đồ, con sẽ bao giờ quên ơn của .”
“Ai! Bây giờ thể trông cậy cũng chỉ còn con thôi.”
Ánh mắt Chu Ái Quân lóe lên, tiễn Hướng Quế Liên khỏi cửa.
Cứ như , Hướng Quế Liên sắp xếp cho ở chuồng bò.
Thẩm Húc từ phía xa bà một cái. Ba năm qua lẽ cuộc sống của bà lắm, tóc trắng quá nửa , bước chân cũng nhanh nhẹn như . Thẩm Húc để ý đến bà , Thẩm Hướng Dương thì hỏi một câu.
“Qua mấy ngày nữa là sắp đến tết . Cha , việc sửa án xử sai cơ bản kết thúc. Ông sẽ dành mấy ngày, từ qua đây một chuyến. Anh Cả, ý định gì đối với Hướng Quế Liên ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-279-giu-lai-huong-que-lien.html.]
“Em cảm thấy thế nào?”
Thẩm Hướng Dương chút buồn bực: “Nếu với bà còn chút tình cảm, nhớ tình xưa, thì đúng là hề giống chút nào.”
Thái độ của Cả nhà đối với Hướng Quế Liên, dùng từ chán ghét đến cực điểm cũng quá, tình cảm ? Có mới là lạ.
mà…
“ mà bây giờ bà về, thờ ơ, chẳng lẽ định để mặc bà tiếp tục sinh sống an ở thôn Thượng Thủy ? Ba từng khiến chịu nhiều đau khổ như , bà chỉ tù ba năm, coi như xong ?”
Thẩm Húc lắc đầu: “Nếu thì ? Khởi tố cũng kỳ hạn, hơn hai mươi năm, thời hạn khởi tố qua từ lâu .”
Thẩm Hướng Dương bĩu môi, trợn mắt khinh bỉ: “Anh Cả, đừng dùng lời để lừa gạt em. Nếu thật sự gì bà , thì vẫn còn nhiều biện pháp. Hơn nữa, bây giờ cha sửa án xử sai, chúng thể tay thoải mái hơn, bắt buộc dùng tội danh đây.”
Về điểm , tất nhiên Thẩm Húc cũng hiểu rõ.
Hắn trầm mặc một lát, nhắc tới Hướng Quế Liên, ngược hỏi: “Tình hình bên phía Thẩm Hướng An hiện tại thế nào?”
“A! Còn thể thế nào nữa. Nhà họ Hà chính là vai hề nhảy nhót, đây tuy rằng thể tiến trung tâm quyền lực của đám , bây giờ đám ngã ngựa vẫn liên lụy đôi chút, nhưng gì còn bảo vệ trong nhà. Anh theo nhà họ Hà, tất nhiên sẽ vấn đề gì, cũng chỉ cách chức mà thôi. Đây cũng là lý do vì đây cha hao tâm tốn sức chọn nhà họ Hà cho .”
Thẩm Húc trầm mặc thêm nữa, nếu Thẩm Hướng An, sẽ sử dụng kế hoạch ban đầu, đợi khi Hướng Quế Liên ngoài, tiếp tục đưa bà . bây giờ nghĩ đến Thẩm Hướng An…
Tuy rằng Thẩm Hách và Viên Tố Quân đầu óc, đối xử với con nuôi hơn con ruột, đặc biệt là khi từng con nuôi phản bội.
dù gì Thẩm Hướng An cũng là bọn họ yêu thương cưng chiều từ nhỏ đến lớn. Có lẽ Thẩm Hách và Viên Tố Quân sẽ cho đối phương tài nguyên, sẽ nhắc đến đối phương, sẽ coi đối phương như xa lạ. nếu bảo hai đối phó với Thẩm Hướng An, chắc hai tay .
Qua miệng Thẩm Hướng Dương, với bản tính của Thẩm Hướng An, sẽ nhận mệnh, sẽ chịu phân rõ giới hạn với nhà họ Thẩm ?
Thẩm Húc tin. Hắn và Thẩm Hướng An chú định sẽ ở hai mặt đối lập .
Nếu như thế, chi bằng giữ Hướng Quế Liên, để bà gây thêm phiền toái cho Thẩm Hướng An. Đợi khi xử lý xong Thẩm Hướng An, vẫn thể đưa Hướng Quế Liên tù như cũ, sớm hơn chút muộn hơn chút đều cả.