Khu tập thể Ngô Đồng.
Nhà họ Thẩm.
Lại một chủ nhật nữa. Thẩm Húc tới trường học đón đám trẻ về nhà, cửa gặp hai vị khách mời mà đến, chính là Thẩm Hướng An và Viên Tâm Tuệ. Hắn sửng sốt nửa giây, hề gì cả, đưa đám trẻ cho Điền Tùng Ngọc: “Em dẫn bọn trẻ dạo trong khu tập thể .”
lúc Thẩm Hướng Dương cũng nhà theo, thấy cảnh tượng trong phòng khách, mày nhíu , chỉ một giây hiểu , lập tức chuyển ánh mắt về phía Viên Tâm Tuệ: “Cô dẫn ?”
“Lâu họ gặp hai bác, …”
Thẩm Hướng Dương căn bản những lời , trực tiếp hỏi Thẩm Hướng An: “Anh tới đây gì?”
Thẩm Hướng An còn trả lời, Viên Tâm Tuệ mở miệng : “Tất nhiên là tới để vạch trần gương mặt thật của nào đó !”
Cô hất cằm, trừng mắt với Thẩm Húc, chóp mũi phát một tiếng khinh miệt.
Thẩm Húc:…… Đầu óc bình thường!
Vân Chi
Sắc mặt Thẩm Hướng Dương lập tức sa sầm xuống, ngay đó thấy Viên Tâm Tuệ tiếp: “Em họ, em đừng để lừa. Em gì với họ ? Anh xúi giục nhà họ Chu tới thủ đô tìm họ, sai nhà họ Chu đảo loạn cuộc sống của . Vất vả lắm họ mới tìm công việc, nữa về cơ quan chính phủ, nhưng lợi dụng nhà họ Chu, định phá hủy tiền đồ của họ.”
Lông mày Thẩm Húc giật giật, bước tới gần.
Viên Tâm Tuệ những ngậm miệng , còn trừng mắt về phía Thẩm Húc.
“ hơn hai mươi năm đó họ chiếm vị trí của , khiến chịu khổ ở thôn Thượng Thủy. khi họ cũng chỉ là một đứa trẻ, chuyện đánh tráo liên quan với . Sau khi thế rõ ràng, cũng rời khỏi nhà họ Thẩm, trả hết thứ vốn thuộc về cho . Anh về thủ đô lâu như , từng trêu chọc nào ? Vậy mà cố tình tay đối phó , đúng là khí độ quá hẹp hòi, thủ đoạn quá ti tiện!”
“? Khí độ hẹp hòi, thủ đoạn ti tiện?” Thẩm Húc chớp chớp mắt, đây là đầu tiên thấy khác nhận xét về như , mới lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-345-vach-toi-tham-huc-1.html.]
Viên Tâm Tuệ khịt mũi coi thường: “Anh đừng giảo biện, chúng chứng cứ!”
Khóe miệng Thẩm Húc cong lên, nhạt: “Phải ? Vậy thì chứng cứ ?”
Viên Tâm Tuệ và Thẩm Hướng An liếc , lấy vài lá thư, nhưng đưa cho Thẩm Húc, mà là đưa cho Thẩm Hướng Dương, Thẩm Hướng Dung và Viên Tố Quân đó vẫn luôn trong phòng khách.
“Những lá thư là thư cho Chu Ái Quân, cố ý cho Chu Ái Quân địa chỉ và tin tức về họ, dùng lợi ích lớn để dụ hoặc Chu Ái Quân quấn lấy họ. Còn như vô tình, thật là cố ý cho Chu Ái Quân , quốc gia điều luật về phụng dưỡng cha , nhắc nhở Chu Ái Quân nếu họ đồng ý, thể tới tòa án tìm cán bộ giải quyết.”
“Thậm chí còn lén lút điều về họ, khi họ sắp nhận viện kiểm sát, tiết lộ tin tức cho Chu Ái Quân, để Chu Ái Quân thêm một vũ khí mới uy h.i.ế.p họ. Bác gái, lời cháu đều là sự thật, xem xong sẽ !”
Từng lá thư mở , nội dung bên trong xuất hiện mắt . Lúc Thẩm Hướng An mới mở miệng: “Nếu nghi ngờ là do con giả chứng cứ, thể so sánh nét chữ.”
Thẩm Húc lắc đầu: “Không cần so sánh, thư đúng là do .”
Khi thư, dùng chính kiểu chữ thường dùng, bao giờ ý định che giấu, chứng tỏ căn bản hề phủ nhận. Mấy lá thư mà thôi, chuyện phạm pháp, phủ nhận gì? Cần ?
Viên Tâm Tuệ sửng sốt, ngờ Thẩm Húc thừa nhận sảng khoái như , nhất thời kịp phản ứng.
Thẩm Hướng An kinh ngạc: “Nói cách khác, thừa nhận, đang cố ý trả thù ?”
“Không tính là trả thù, chỉ thể là đối phó.”
Thừa nhận thẳng thắn như ?
Mọi chuyện diễn quá thuận lợi, khiến Thẩm Hướng An vô thức cảm thấy bất an.
lúc , tiếng bước chân truyền đến từ ngoài cửa, Thẩm Húc chiếc đồng hồ treo tường, giờ chắc là Thẩm Hách tan về nhà, mục đích chính của Thẩm Hướng An và Viên Tâm Tuệ là vạch trần mặt Thẩm Hách.