Hai  Mã Chu  thấy Thẩm Húc, cũng ngẩn  một lát, nghĩ đến   quan hệ với cục công an thành phố, trong lòng thầm căng thẳng, càng để bụng việc  hơn, chỉ  năm phút  hỏi rõ ngọn nguồn sự việc.
Dương Đông Đông cắn c.h.ế.t là  tìm nhầm cửa. Hai vị công an cũng khó giải quyết.
Thẩm Húc  chút hoang mang, : “Bây giờ là hai giờ sáng, lúc    nhà là  một giờ. Đồng chí công an, các  từng thấy  nào tới thăm hỏi  thích  nửa đêm ?”
“  việc đột xuất cần gặp chị gái  gấp,   ?”
Thẩm Húc liếc mắt  Dương Đông Đông một cái: “Được! Đương nhiên là  !  mà, nếu như lui tới bình thường,  gõ cửa mới đúng nhỉ? Cậu  gõ cửa,  trèo tường  nhà. Tường vây của căn tứ hợp viện   tính là quá cao, nhưng cũng   thấp,  thể nào trực tiếp nhảy  trong , ắt  đạp chân  tường để mượn lực. Hai đồng chí công an chỉ cần  ngoài tìm xem  dâu chân  ,  so với dấu chân của Dương Đông Đông là  thể  rõ.”
Dương Đông Đông sửng sốt, sắc mặt lập tức  đổi.
Đồng chí Mã trực tiếp cởi giày Dương Đông Đông mang  ngoài,  tới hai phút    : “Không sai, đúng là  dấu chân, trùng khớp với hoa văn  đế giày của Dương Đông Đông.”
Đồng chí Chu  ha hả hai tiếng: “Nửa đêm nửa hôm tới tìm chị gái,  gõ cửa  trèo tường?”
Dương Đông Đông vẫn gân cổ cái,  thấy quan tài  đổ lệ.
“…   gõ cửa , nhưng bên trong   động tĩnh gì,  tưởng chị gái với  rể  ngủ say   thấy, nên mới trèo tường.”
Lý do  cũng     vô lý.
Thẩm Húc  tiếp: “Nhà họ Hoàng  dọn  khỏi nơi  hơn nửa năm ,  mà  vẫn   bọn họ  dọn ?”
Dương Đông Đông  cho là đúng: “Trong  thời gian   luôn bận rội, ít liên lạc với chị gái .”
Trong đám đông   nhíu mày: “ là lâu  Dương Đông Đông  tới tìm chị gái  .”
“ ,  lâu    gặp   .”
Dương Đông Đông cong môi lên, từ khi nhà họ Hoàng chuyển , tới chen chúc trong căn  mười lăm, diện tích  bằng bên ,  nhà họ Hoàng đều ôm một bụng oán khí,   sợ tới trêu chọc càng khiến nhà họ Hoàng  thích chị gái  hơn, nên thật sự  từng tới.
Vân Chi
Thẩm Húc   sốt ruột chút nào.
“Hai đồng chí công an, thật    Dương Đông Đông   nhà họ Hoàng  chuyển nhà  ,  dễ dàng. Cho dù Dương Đông Đông  tới tìm Dương Phương Phương, chẳng lẽ Dương Phương Phương cũng  về nhà họ Dương nhắc tới việc  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-365-chua-danh-da-khai.html.]
“Hai đồng chí chỉ cần qua  chỗ nhà họ Dương, hỏi hàng xóm láng giềng một chút, xem nhà họ Dương  từng nhắc tới việc   , khi  đến chuyện  Dương Đông Đông  mặt ở hiện trường  , cũng  thể tìm đám bạn ngày thường  chơi bời với Dương Đông Đông, xem Dương Đông Đông  từng  chuyện  với bọn họ  , là  thể rõ ràng .”
Thẩm Húc liếc mắt  về phía Dương Phương Phương, hơn nửa năm qua,  ít    thấy bà Hoàng mắng Dương Phương Phương lúc nào cũng về nhà  đẻ. Về nhà  đẻ thường xuyên như ,  cô   thể   cho nhà  đẻ    chuyển nhà? Lừa quỷ chắc!
Lời    , Dương Đông Đông lập tức run rẩy, chỉ trong nháy mắt   kết cục của .
Bên chỗ cha     chỉ mắng Thẩm Húc một , việc  hàng xóm láng giềng đều . Hơn nữa   cũng từng  với đám bạn du côn của , sớm muộn gì cũng nghĩ cách lấy  phòng ở giúp chị gái.
Thời tiết tháng mười hai  lạnh lẽo , nhưng trong lòng Dương Đông Đông còn lạnh lẽo hơn,   cảm thấy tay chân  càng ngày càng đau đớn.
Nhìn biểu cảm  mặt  ,  hai đồng chí công an  đoán  , còng tay lập tức khóa : “Đi thôi!”
Dương Phương Phương lo lắng đến mức mồ hôi đầy đầu: “Đồng chí công an, hai   thể bắt Đông Đông  như . Đông Đông…”
“ , đồng chí công an!” Thẩm Húc bước lên một bước, cắt ngang lời Dương Phương Phương: “  hề quen  Dương Đông Đông,   chạy tới nhà , khiến  thật sự  bất ngờ. Thật  nhà họ Hoàng với nhà   chút ân hoán, hơn nửa năm qua nhà họ Hoàng vẫn luôn nhằm  , hơn nữa…”
“Mày  hươu  vượn!” Bà Hoàng lập tức nhảy dựng lên: “Dương Đông Đông là thằng du côn lưu manh, ăn trộm ăn cắp    bình thường ? Chuyện   , liên quan gì tới nhà họ Hoàng chúng tao? Mày đừng mong  thể hất nước bẩn lên đầu nhà họ Hoàng chúng tao!”
Thẩm Húc nheo mắt : “Bà Hoàng,    Dương Đông Đông chạy tới nhà chúng   liên quan với nhà họ Hoàng bà. Dáng vẻ  của bà,  giống như thật sự  liên quan với bà thế? Bà đang cố gắng phủi sạch can hệ,  đẩy hết tội lên  Dương Đông Đông, kéo nhà   ngoài vòng nghi vấn ? Không  Dương Đông Đông tới trộm đồ là do bà sai xử chứ?”
“Mày… Mày ngậm m.á.u phun ! Con  nó, ai thèm trộm cách phối gia vị nhà mày? Mày cho rằng  công thức bí truyền thì ghê gớm lắm ? Nhà họ Hoàng chúng tao thèm !”
Hoàng Hữu Trung kéo bà Hoàng ,  che miệng bà , nhưng ngày thường bà Hoàng cãi  với hàng xóm quen , mồm mép nhanh nhẹn, tốc độ cực nhanh,    che kịp.
Thẩm Húc  rộ lên: “A, hóa  Dương Đông Đông tới để trộm cách  gia vị.   ngay mà, bình thường kẻ trộm  nhà   tới phòng khách  tới phòng bếp .  mà, nếu chuyện Dương Đông Đông   liên quan gì tới nhà bà,  bà  Dương Đông Đông tới để trộm cách phối gia vị?   hề   nhé, chính Dương Đông Đông cũng  hề , đồng chí công an cũng   !”
Bà Hoàng: …
Phịch!
Hoàng Hữu Trung ngã   đất.
Xong , xong ! Anh  xong đời !
Kế hoạch của    , cũng nghĩ đến việc lỡ như bại lộ, sẽ dùng Dương Phương Phương để ép một  Dương Đông Đông nhận tội.  ngàn tính vạn tính,   tính đến  già nhà   đánh  khai!