Mùng một, nhà họ Thẩm quây quần bên ăn bữa cơm đoàn viên.
Mùng hai, ngày con gái xuất giá về nhà đẻ, cùng Viên Tố Quân về nhà họ Viên.
Viên Tâm Tuệ còn bên nữa, mấy tháng qua, hai nhà lui tới thường xuyên hơn, ở chung hòa hợp, vô cùng vui vẻ.
Đến bữa cơm, khi uống rượu chuyện phiếm, Viên Chí Quốc về ý định phát triển của .
“Em định xin điều tới Bằng Thành.”
Viên Tố Quân sửng sốt: “Vừa mới chuyển về thủ đô lâu, điều ngoài ?”
Hiện giờ Bằng Thành vẫn là làng chài nhỏ, dân cư chỉ vài ngàn . Đối với những rõ về tương lai, hoặc tiền đồ nửa vời mà , tạm chắp vá vua xứ mù cũng .
đối với Viên Chí Quốc khác, ông nhận đây là cơ hội kiến công lập nghiệp .
Ông từng chính trị hơn hai mươi năm, vốn dĩ là công tích, tuy rằng mấy năm nhà họ Thẩm liên lụy, tiền đồ mơ hồ, nhưng hiện giờ điều về thủ đô, trực tiếp việc trong chính phủ, phụ trách cải cách kinh tế thủ đô, là chức vị thực quyền. Dựa mạng lưới quan hệ của nhà họ Viên và bối cảnh của nhà họ Thẩm, tương lai của ông vô cùng tươi sáng, thể chắc đó, bao lâu nữa, thể khiến ngước , căn bản cần đến Bằng Thành lập công. Tuy rằng phát triển kinh tế Bằng Thành là hạng mục nhà nước ủng hộ mạnh mẽ, nhưng chắc thể thành công.
Bởi , Viên Tố Quân chút khó hiểu. Khó khăn lắm hai chị em mới đoàn viên, mấy tháng chia xa ?
Đặc biệt là với tình hình hiện tại, Bằng Thành phát triển, chờ bao lâu nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-369-y-dinh-cua-vien-chi-quoc.html.]
Viên Chí Quốc thật hăng hái, vô cùng chờ mong chuyện : “Bằng Thành cần đến xây dựng, bên đó gần Cảng Thành, vị trí địa lý ưu việt. Quốc gia phát triển nó chỉ đơn thuần vì thêm một đặc khu kinh tế, mà là thêm một lá chắn nhằm Cảng Thành.”
Vân Chi
Thẩm Hách gật đầu: “ là như thế. Nếu thể xây dựng Bằng Thành, đợi khi gọi về thủ đô, ít nhất cũng thể thăng hai cấp, trực tiếp trung ương.”
Cứ như chuyện xác định.
Sau khi gửi đơn xin ý kiến, văn kiện trả lời từ cấp nhanh chóng ban xuống. Chưa tới mười lăm tháng giêng, mùng chín Viên Chí Quốc khởi hành . Mùng tám, hai nhà tụ tập một buổi nữa, xem như bữa cơm đưa tiễn Viên Chí Quốc, ông cũng phó thác Viên Tâm Quân cho nhà họ Thẩm.
Ngày mười bốn mười lăm, tiểu học học , đại học cũng bắt đầu khai giảng.
Mười sáu, Thẩm Húc dẫn Điền Tùng Ngọc và con về ngõ Hạnh Hoa. Hắn bước cửa, Dương Đại Hổ tới tìm.
Bảo vợ con nghỉ , hai đàn ông đối diện với trong sân. Dương Đại Hổ hề khách sáo, thẳng mục đích đến đây.
“Năm chính phủ quy hoạch tạo trung tâm mua sắm Hông Tinh, chuyển hết mối hàng buôn bán ở chợ đen qua đó. Em tìm hiểu , bên đó vài mặt tiền cửa hiệu cho thuê, em định thuê một cái. Trước đây chỉ nhận mười gia nhập, nhưng cũng thủ đô phát triển hơn sẽ tăng thêm. Em hỏi một chút, nếu em xin thêm một danh ngạch gia nhập, ?”
Thẩm Húc sửng sốt, rót cho một ly , đó mới : “Cậu định thuê cửa hàng ở trung tâm mua sắm Hồng Tinh bán món kho ?”
Dương Đại Hổ gật đầu: “Em quy định của , vì đảm bảo mỗi gia nhập đều thể kiếm tiền, cho phép đảo loạn thị trường của . Giữa các địa điểm bán hàng của gia nhập, cho phép quầy hàng thứ hai tồn tại, em xem qua bản đồ, khảo sát vị trí của trung tâm mua bán Hồng Tinh , từ chỗ nó đến các địa điểm bán hàng khác đều cách nhất định, mở thêm một quầy bán món kho Thẩm Ký ở chỗ trái với quy định của , xem ?”
Thẩm Húc nhướng mày, đương nhiên là . Thậm chí thể , đây khi chọn những điểm bán hàng cho khác gia nhập, cố ý tránh nơi . Thứ nhất là vì trung tâm mua sắm Hồng Tinh quy hoạch, thứ hai là vì xem thử xem ai vị trí ưu việt để tới xin mở bán món kho Thẩm Ký .
Bây giờ tới thật !