Có người thân làm trong nhà nước có khác, mọi chuyện đều dễ dàng. Cho dù Thẩm Húc không tham lam muốn kiếm thêm lợi ích, Viên Chí Quốc cũng không ưu đãi thêm cho hắn. Nhưng có ông ấy ra mặt, dù làm việc gì cũng nhanh cũng tiện hơn rất nhiều, ví dụ như mua đất xây nhà xưởng, nếu là người khác có lẽ phải mất vài ngày, nhưng tới chỗ của Thẩm Húc, sau khi xác định xong vị trí cụ thể, chỉ một ngày sau thủ tục đã hoàn thành.
Sau đó là mời đội xây dựng, việc này cũng nhờ phúc của Viên Chí Quốc, Thẩm Húc trực tiếp tìm được đội ngũ thi công cho chính phủ. Bản vẽ do chính hắn thiết kế, không, nói là bản vẽ thật ra không đúng lắm, dù sao Thẩm Húc cũng không phải dân kiến trúc, sao hắn có thể vẽ được bản vẽ kiến trúc? Bởi vậy, thứ gọi là bản vẽ ở đây chỉ là vài nét bút đơn giản do hắn vẽ ra, để dễ dàng biểu đạt yêu cầu của mình hơn mà thôi.
Đội xây dựng thi công cho chính phủ đều là người nhiều năm trong nghề, vừa nhìn đã hiểu ngay, hai bên trao đổi vô cùng thuận lợi.
Thẩm Húc ngây người ở Bằng Thành hơn nửa tháng, Viên Chí Quốc nói với hắn, đã liên lạch được với xưởng máy móc, những loại máy hắn yêu cầu đều có cả, cho dù không có, qua bản tư liệu kỹ càng tỉ mỉ Thẩm Húc gửi kèm, xưởng máy móc chỉ cần sửa lại những loại máy có công năng không khác lắm cũng đủ để đạt tới tiêu chuẩn của Thẩm Húc rôi. Bản tư liệu máy móc của Thẩm Húc thật ra còn mang đến cho bọn họ rất nhiều linh cảm.
Chỉ là sửa lại cần thời gian, xây dựng nhà xưởng cũng cần thời gian, đợi sau khi bên này hoàn thành xong, bên kia cũng ổn rồi.
Sau khi làm xong việc này, Thẩm Húc mới thả lỏng một chút.
Bởi vì Thẩm Thực Ký và nhà của Dương Đại Hổ đều không có điện thoại, Thẩm Húc phải gửi điện báo về, gọi Dương Đại Hổ qua bên này, để anh ta giám sát xây dựng nhà xưởng, còn mình thì thoát thân, nhưng không lập tức về thủ đô, mà tới Cảng Thành thêm một chuyến.
Nơi đầu tiên Thẩm Húc tới vẫn là thị trường chứng khoán, nhìn thấy hắn quản lý Giả cười tươi như hoa. Vội vàng chạy tới hỏi giá vàng đã tăng lên đáng kể rồi, bao giờ hắn định bán ra, sau đó lại mua thứ gì?”
Thẩm Húc chỉ lắc đầu, cuối cùng lấy ra năm vạn, những thứ khác đều không động tới.
Vân Chi
Năm vạn này, hắn lấy ra để đề phòng bất cứ tình huống nào xảy ra, lỡ như xây dựng nhà xưởng và mua máy móc vượt quá số tiền dự tính ban đầu thì sao?
Ra khỏi thị trường chứng khoán, Thẩm Húc lại đi càn quét một đống hàng hóa, vẫn mua chủ yếu là quần áo như cũ, đặc biệt là quần áo của phụ nữ và trẻ em.
Nói ra thì, phần lớn quần áo hắn mua năm trước vẫn còn nguyên, mới chỉ bán quần áo mùa đông mà thôi, số lượng không nhiều lắm.
Khí hậu ở Cảng Thành rất tốt, nhiệt độ cao, không hề lạnh như ở thủ đô, nên không có nhiều loại quần áo giữ ấm cỡ dày, nhưng vẫn có thể mua được một vài kiểu dáng khác nhau. Dù sao dân số của Cảng Thành rất đông đúc, người dân đến từ khắp mọi nơi, cũng di chuyển đi khắp mọi nơi. Quần áo ấm không dùng được ở Cảng Thành, không đại biểu không dùng được ở nơi khác, ví dụ như khi về Anh Quốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-384-thanh-lap-cong-ty.html.]
Nhưng hiện giờ là mùa hè, Thẩm Húc chỉ càn quét quần áo mùa hè mà thôi.
Lần này, hắn không dự định lập tức bán ra như lần trước.
Cảng Thành phồn vinh và thời thượng hơn xa nội địa, dù là Thủ Đô hay là Hải Thị cũng không thể sánh bằng. Bởi vậy, cho dù giữ lại vài năm nữa kiểu dáng quần áo bên này vẫn sẽ là kiểu dáng mới mẻ ở nội địa, không lo lắng vấn đề lỗi mốt, cho nên, nếu đã tới rồi, sao Thẩm Húc có thể bỏ qua cơ hội trữ hàng?
Hiện giờ tuy rằng đã có máy bay, nhưng muốn đi máy bay một chuyến vô cùng khó khăn. Đó là còn chưa nói đến, hiện tại trong nước tạm thời chưa có chuyến bay thẳng tới Cảng Thành. Trong tình hình như vậy, phương tiện di chuyển chủ yếu vẫn là tàu hỏa, nhưng tốc độ của tàu hỏa quá chậm, đi một chuyến cũng phải mất mấy ngày mấy đêm, vận chuyển hàng hóa cũng vậy. Thẩm Húc là tài xế cho đội vận chuyển vài năm, tất nhiên là hiểu rõ vô cùng.
Hiện tại giao thông chưa đủ phát triển, không thể tùy tiện tới tùy tiện đi. Thứ nhất không thực tế, thứ hai quá mệt mỏi. Cho nên, mỗi chuyến tới Cảng Thành đều vô cùng quý giá, cần lợi dụng cẩn thận.
Dù bây giờ có bán ra hay không, cứ trữ hàng trước chắc chắn không sai. Hắn có không gian trong tay, tất cả chỉ là chuyện nhỏ.
Huống chi, không cần chờ vài năm nữa. Đợi đến khi nhà xưởng ở Bằng Thành xây dựng xong, công việc đi vào quỹ đạo, Dương Đại Hổ có thể một mình đảm đương một phía, là hắn có thể rút ra thời gian rảnh rỗi bắt tay vào buôn bán quần áo rồi.
Dương Đại Hổ có đầu óc có thủ đoạn, trưởng thành rất nhanh. Thẩm Húc đánh giá, sẽ không mất quá nhiều thời gian, chỉ một năm thôi, muộn nhất là cuối năm sau, mục tiêu của hắn sẽ thành hiện thực.
Thẩm Húc không dừng lại Cảng Thành quá lâu, sau khi càn quét hàng hóa xong lập tức quay về Bằng Thành.
Lúc này Dương Đại Hổ đã thân quen với đội xây dựng rồi, hơn nữa còn chung đụng vô cùng hòa hợp với thư ký của Viên Chí Quốc. Phải biết rằng, anh ta chỉ mới tới Bằng Thành vài ngày thôi đó?
Thẩm Húc rất vui mừng, nói chuyện với anh ta một lúc, giao hết công việc ở Bằng Thành cho anh ta toàn quyền xử lý, một mình quay về thủ đô.
Hai tháng sau. Các quầy hàng món kho Thẩm Ký hết hạn hợp đồng.
Cùng thời gian đó, Công ty trách nhiêm hữu hạn thực phẩm Thực Thẩm Ký được thành lập.