Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 400: Ông Tơ bà Nguyệt tới cửa (1)

Cập nhật lúc: 2025-05-21 06:35:32
Lượt xem: 175

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày cửa hàng quần áo khai trương, Thẩm Hướng Dương cố ý chạy tới giúp đỡ.

Đương nhiên, bên ngoài cố ý nói là tới giúp Thẩm Húc, còn thực tế là vì ai, người có mắt đều nhìn ra được. Thấy dáng vẻ bận trước bận sau, vây quanh Du Tiểu Miên của cậu ta, Thẩm Húc cảm thấy ê răng, trực tiếp nắm cổ áo Thẩm Hướng Dương, kéo ra ngoài.

“Ai ai ai, anh Cả, anh làm gì thế?”

Thẩm Húc đi thẳng vào vấn đề: “Em với Du Tiểu Miên bắt đầu từ khi nào?”

Mặt Thẩm Hướng Dương đầy hoảng hốt: “Sao anh biết?”

Thẩm Húc:……

Chuyện này còn phải hỏi sao?

Thẩm Húc: “Em nghĩ anh mù à?”

Thẩm Hướng Dương sửng sốt một lát, rồi mới yếu ớt trả lời: “Rõ ràng như vậy sao?”

Thẩm Húc trợn trắng mắt: “Em có muốn đi hỏi Chu Ái Hồng và Tôn Mai một chút không?”

Tôn Mai chính là một nhân viên khác trong cửa hàng.

Nghe thấy Thẩm Húc nói như vậy, tất nhiên là Thẩm Hướng Dương hiểu được hành động của mình quá rõ ràng, cậu ta hơi nhíu mày: “Vậy chẳng phải là Du Tiểu Miên cũng đã nhìn ra sao?”

Thẩm Húc:???

Thẩm Hướng Dương cúi đầu, mũi chân di qua di lại trên mặt đất: “Em cũng chỉ mới phát hiện ra gần đây, em thích cô ấy. Chúng em quen biết nhau nhiều năm như vậy, chưa từng có lúc nào trái tim em đập nhanh, hay hoảng loạn như nai trước mặt cô ấy. Em vẫn luôn cho rằng chúng em chỉ là bạn tốt, là chiến hữu.”

“Nhưng lần trước, khi cha cô ấy đột nhiên xảy ra chuyện. Sau khi nhận được tin tức, cảm xúc của cô ấy không ổn định, hơn nửa đêm trực tiếp chạy tới ký túc xá tìm em, nói năng không đầu không cuối, phải nói năm sáu lần em mới nghe hiểu ý của cô ấy. Hóa ra điều kiện ở bệnh viện tỉnh bên kia không đủ kiện chữa trị, gần như đã phán tử hình, Cô ấy thật sự không còn cách nào khác, mới muốn đưa cô ấy tới bệnh viện thủ đô thử xem sao. Bác sĩ ở bệnh viện tỉnh cũng nói, nếu có thể nhanh chóng đưa tới bệnh viện thủ đô, có lẽ vẫn còn hy vọng cứu chữa.”

“Cô ấy không quen biết người nào có năng lực, ngoài em ra không biết có thể tìm ai. Em lợi dụng quan hệ trong nhà, đưa cha cô ấy qua đây, vừa đến nơi đã đẩy thẳng vào phòng phẫu thuật. Em nhìn cô ấy đứng trước cửa phòng giải phẫu, hai mắt nhìn chằm chằm vào cửa phòng, chớp cũng không dám chớp.”

Vân Chi

“Cả người cô ấy run rẩy, còn cố gắng khống chế, cố gắng an ủi mẹ mình. Em chưa bao giờ nhìn thấy cô ấy như vậy. Từ khi quen biết, cô ấy vẫn luôn tự tin, kiêu ngạo, thông minh, hoạt bát, hào phóng, xinh đẹp. Có đôi khi còn khí khái hơn cả con trai. Trong khoảnh khắc ấy, đột nhiên em phát hiện ra trái tim em đang đau đớn, đau lòng vì cô ấy, cùng lo lắng, cùng căng thẳng, cùng khổ sở với cô ấy.”

“Sau đó, cửa phòng giải phẫu mở ra. Nghe được bác sĩ nói phẫu thuật thành công, dường như khi đó cô ấy không cần áp chế cảm xúc thật trong lòng mình nữa, nên đã ôm lấy em khóc lóc thảm thiết. Cũng chính khoảnh khắc ấy, em phát hiện ra, khả năng em đã thích cô ấy từ lúc nào không hay, đã thích cô ấy từ rất lâu rồi.”

Thẩm Húc dần dần nghe ra được điểm không thích hợp: “Cho nên, ý của em là, em đang yêu đơn phương? Em vẫn chưa thổ lộ với Du Tiểu Miên?”

Thẩm Hướng Dương có chút ngượng ngùng: “Trong chuyện của cha cô ấy, em đã giúp đỡ rất nhiều. Nếu thổ lộ ngay lúc này, em sợ cô ấy sẽ đồng ý vì cảm kích em. Hơn nữa hiện giờ cô ấy một lòng quan tâm đến chuyện chữa trị cho cha, căn bản không có tâm tư nào để ý tới chuyện khác. Dù sao chúng em vẫn chưa tốt nghiệp, nên em nghĩ, đợi cha cô ấy hoàn toàn khỏe mạnh, đợi chúng em tốt nghiệp rồi mới nói.”

Thẩm Húc:……

Trong ánh mắt Thẩm Húc hiện lên vài phần thương hại như đang nhìn kẻ thiểu năng trí tuệ, Thẩm Hướng Dương cũng cảm nhận ra được vài phần: “Anh Cả, sao anh lại nhìn vem như vậy?”

“Anh hỏi em nhé, Du Tiểu Miên có xnh không?”

“Không tính là quá xinh nhỉ?” Thẩm Hướng Dương còn nghiêng đầu ngẫm nghĩ, dường như đang so sánh với mẹ và chị gái mình, cuối đùng mới đưa ra câu trả lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-400-ong-to-ba-nguyet-toi-cua-1.html.]

Thẩm Húc:……

Cũng may Thẩm Hướng Dương còn biết thêm vào một câu: “Nhưng mà cô ấy rất thu hút, không nũng nịu hở chút là khóc như các cô gái khác. Trên người cô ấy có một loại sức hút rất đặc biệt, tự động hấp dẫn ánh mắt của người khác.”

“Trong trường học có nhiều người theo đuổi cô ấy không?”

Nhắc tới điều này, sắc mặt Thẩm Hướng Dương không tốt lắm: “Rất nhiều. Một đám dưa vẹo táo nứt, cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga.”

“Em chắc chắn tất cả đều là dưa vẹo táo nứt, đều là cóc ghẻ?”

Thẩm Hướng Dương dừng lại, ánh mắt không vui nhìn qua: “Anh Cả, anh có ý gì? Đứng về phía người khác à?”

“Anh chỉ muốn em nhìn nhận đúng sự thật mà thôi. Em đặt tay lên n.g.ự.c tự hỏi xem, thật sự đều là một đám không ra gì sao?”

Thẩm Hướng Dương rất không vui, nhưng vẫn trả lời: “Có hai ba người không tệ lắm.”

“Du Tiểu Miên đối xử với bọn họ thế nào?”

Thẩm Hướng Dương vui mừng, cong môi: “Đương nhiên là dùng lời lẽ cương quyết để từ chối rồi.”

“Hai đứa còn một năm nữa mới tốt nghiệp nhỉ? Một năm, hơn ba trăm ngày, em chắc chắn trong khoảng thời gian đó, Du Tiểu Miên sẽ không thay đổi ý định, tiếp nhận bọn họ chứ? Hoặc là, em chắc chắn trong một năm này sẽ không xuất hiện thêm nhân vật xuất sắc nào khác, cướp mất Du Tiểu Miên?”

Nghe thấy câu này, gai trên người Thẩm Hướng Dương lập tức dựng lên, cả người tràn đầy cảm giác nguy cơ.

“Bây giờ, em vẫn muốn chờ một năm nữa sao?”

Thẩm Hướng Dương vô cùng rối rắm: “Nhưng mà nếu như chỉ vì em giúp cha cô ấy, mà cô ấy đồng ý…”

Thẩm Húc cạn lời: “Du Tiểu Miên mà em biết, là người không phân biệt rõ ân tình và tình yêu sao? Cô ấy là người sẽ vì ân tình mà đồng ý ở bên người giúp đỡ mình sao?”

Thẩm Hướng Dương sửng sốt, đột nhiện phát hiện ra, mình nghĩ sai rồi. Du Tiểu Miên là người tâm tư thông thấu, nếu chỉ là có ơn với cô ấy, cô ấy sẽ nghĩ hết mọi cách để báo đáp, nhưng cô ấy tuyệt đối không bao giờ dùng hạnh phúc cả đời để đền ơn. Bởi vì trong mắt cô ấy, nếu như ở bên đối phương vì ân tình, sẽ là vô trách nhiệm với bản thân, cũng là vô trách nhiệm với đối phương.

Giây phút này, Thẩm Hướng Dương đã thông suốt.

Thẩm Húc nói tiếp: “Trong trường Kinh Đại có rất nhiều nhân tài, có người gia thế bình thường, cũng có không ít người gia thế cao sang. Với tính cách rộng rãi, làm người chân thành của mình, chắc chắn Du Tiểu Miên có rất nhiều bạn bè trong trường học. Chẳng lẽ trong đám bạn của cô ấy không một ai có năng lực à? Vì sao khi cha cô ấy xảy ra chuyện, người đầu tiên cô ấy nghĩ đến lại chính là em?”

“Nếu nói riêng chuyện này, còn có thể đơn giản cho rằng cô ấy đang nhờ giúp đỡ, bởi vì trong số những người cô ấy quen biết, mặc dù có vài người cũng có năng lực, nhưng có lẽ không thể làm việc nhanh nhẹn dễ dàng được như nhà chúng ta, có thể tiết kiệm thời gian cho cha cô ấy. Nhưng mà chuyện sau đó thì sao?”

“Cô ấy ôm em khóc trước cửa phòng giải phẫu, dù lúc ấy là tình hình đặc biệt đi chăng nữa, với tính cách của bản thân, ngày thường luôn cách xa nam sinh khác, cũng chú ý giữ khoảng cách với người khác giới, dù cô ấy không chịu đựng được cũng sẽ không tùy tiện lao vào lòng đàn ông như vậy. Chuyện này không thích hợp, trừ khi trong lòng cô ấy cũng có ý với em.”

“Có lẽ cô ấy đã nhận ra được tình cảm của mình, có lẽ cô ấy cũng giống em trước đây, thích rồi vẫn chưa nhận ra. Nhưng ít nhất có thể chứng minh, em trong lòng cô ấy không giống người khác.”

Thẩm Hướng Dương càng nghe hai mắt càng sáng lên: “Anh Cả, anh không cần nói nữa, em lập tức đi thổ lộ với Du Tiểu Miên.”

Nói xong cậu ta quay người định đi luôn, lại bị Thẩm Húc giữ chặt: “Nghe gió tưởng mưa! Hôm nay là ngày khai trương cửa hàng của anh, tốt xấu gì em cũng chờ đến khi đóng cửa rồi nói chứ? Dù sao cũng chờ lâu như vậy rồi, còn thiếu thời gian nửa ngày này sao?”

Thẩm Hướng Dương định nói thêm gì đó, Thẩm Húc đã trừng mắt: “Em tới đây để giúp đỡ, hay là cố ý tới phá hoại đấy?”

Chuyện này… Thẩm Hướng Dương không nói gì, ủ rũ gật đầu, nhưng chỉ một giây sau tinh thần lại phấn chấn, bắt đầu âm thầm tính toán xem nên thổ lộ thế nào mới tốt.

Loading...