Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 401: Ông Tơ bà Nguyệt tới cửa (2)

Cập nhật lúc: 2025-05-21 06:35:34
Lượt xem: 156

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Húc không nhìn nổi dáng vẻ ngu xuẩn của em trai, dứt khoát sai cậu ta ra ngoài cửa làm ma – nơ - canh sống, không ngờ, chiêu này lại rất có tác dụng.

Vẻ ngoài của Thẩm Hướng Dương rất đẹp trai, chỉ riêng khuôn mặt thôi đã hấp dẫn được không ít phụ nữ trẻ tuổi đi ngang qua vào cửa hàng rồi.

Hai năm qua, thủ đô đã thay đổi rất nhiều, cửa hàng quần áo thời trang cũng mọc lên như nấm, nhưng đa phần là cửa hàng may đo, người khác mang vải tới thuê thợ may may đồ, hoặc là mua vải trong cửa hàng, Cũng có người mua quần áo may sẵn, nhưng đa phần đều là quần áo may thủ công. Cửa hàng nhập quần áo về bán như Thẩm Húc không nhiều lắm.

Đặc biệt là quần áo bán trong các cửa hàng khác đa phần đều xuất phát từ các xưởng may đo trong nội địa, Thẩm Húc thì khác, tất cả quần áo trong cửa hàng của hắn đều đến từ Cảng Thành.

Chỉ riêng điểm này thôi, đã chiếm hết ưu thế rồi. Càng khỏi nói, kiểu dáng và chất liệu quần áo hắn bán đều cao hơn một bậc, các cửa hàng khác không cách nào so sánh được. Bởi vậy, ngày đầu khai trương cửa hàng đã buôn bán rất rực rỡ.

Dù giá cả quần áo trong cửa hàng đều cao hơn các nơi khác, nhưng vẫn có rất nhiều người sẵn lòng bỏ tiền ra mua. Đó là còn chưa nói đến hoạt động khai trương không tồi, vừa tặng phiếu giảm giá, vừa tổ chức rút thăm trúng thưởng cho người mua từ mười đồng trở lên. Giải nhất còn là một chiếc ti vi, mười bốn inche, tuy chỉ là tivi đen trắng, nhưng vẫn là thứ quý hiếm trong thời đại này.

Giải nhì là máy may. Giải ba là xe đạp.

Tất cả đều là đồ đắt tiền, ba giải thưởng đầu tiên chỉ có một, dưới nó còn mười giải thưởng khuyến khích khác, phần thưởng là một bộ quần áo bất kỳ trong cửa hàng.

Giải khuyến khích không đủ sức hấp dẫn lắm, nhưng có giải nhất giải nhì giải ba treo trước mắt, người mua hàng vốn dĩ đang do dự không biết có nên mua hay không cũng cố mua đủ mười đồng để được rút thăm trúng thưởng.

Dưới đủ loại thủ đoạn kích thích người mua hàng, số tiền bán được ngày đầu tiên đã cao kinh người.

Sau khi đóng cửa, Thẩm Hướng Dương lấy cớ “Đi đêm không an toàn” và “Cùng học chung một trường, dù sao cũng tiện đường” để đưa Du Tiểu Miên về.

Thẩm Húc không biết Thẩm Hướng Dương thổ lộ thế nào, nhưng dễ nhận ra được, kết quả rất khả quan.

Ngày hôm sau, Thẩm Hướng Dương vẫn đi theo Du Tiểu Miên đến cửa hàng giúp đỡ như cũ. Trên mặt hai người đều là ý cười, bầu không khí giữa hai người đã khác trước, nhiều thêm vài phần mập mờ và ngọt ngấy.

Hoạt động khai trương lần này, Thẩm Húc chỉ tổ chức ba ngày như cũ.

Sau khi kết thúc hoạt động, Thẩm Húc tính toán sổ sách xong rồi đóng cửa hàng về nhà.

Vân Chi

Hôm nay là ngày nghỉ, Điền Tùng Ngọc đã dẫn đám trẻ về khu tập thể Ngô Đồng rồi, đương nhiên hắn cũng về thẳng bên đó, nếu không một mình ngốc ở ngõ Hạnh Hoa sao? Không thể nào.

Khi tới ngã rẽ trước khu tập thể Ngô Đồng khoảng năm trăm mét, hắn trông thấy có hai bóng người đang đứng đó, không biết nói chuyện gì, hình dáng rất quen mắt.

Thẩm Húc chậm rãi đến gần, dừng bước cách bọn họ không xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-401-ong-to-ba-nguyet-toi-cua-2.html.]

Thẩm Hướng Dung và Tống Minh Vĩ???

Chuyện này là thế nào?

Bóng đêm dần dần buông xuống, ánh trăng rất mờ nhạt. Nhưng Thẩm Húc vẫn có thể nhìn ra được, hai người kia chính là Thẩm Hướng Dung và Tống Minh Vĩ. Cũng may hai người đang mải nói chuyện, không để ý tới hắn.

Thân thể hành động nhanh hơn đại não, Thẩm Húc lén lút nấp sau gốc cây ven đường.

Hắn nghe được giọng Thẩm Hướng Dung nói: “Chỉ tới đây thôi, sắp đến nhà rồi. Qua chỗ ngoặt này dễ bị cảnh vệ canh cổng phát hiện.”

Tống Minh Vĩ gật đầu: “Vậy cứ như mọi lần, em đi trước anh vào sau. Đợi em vào nửa tiếng anh mới vào, như vậy người khác sẽ không nghi ngờ.”

Nói xong, anh ta còn kéo tay Thẩm Hướng Dung, nhẹ nhàng ôm Thẩm Hướng Dung một lát.

Thẩm Húc:!!!

Mất công hắn còn tưởng rằng Thẩm Hướng Dung là cỗ máy học tập không để ý tới chuyện yêu đương. Hừ! Lại còn như mọi lần? Hiển nhiên, quan hệ giữa hai người này không phải mới ngày một ngày hai!

Đầu tiên là Thẩm Hướng Dương, sau đó là Thẩm Hướng Dung. Gần đây ông Tơ bà Nguyệt mới tới chơi nhà họ Thẩm sao?

Nhưng mà Thẩm Húc rất cạn lời, Thẩm Hướng Dung và Tống Minh Vĩ, trai chưa lập gia đình, gái chưa gả. Yêu đương quang minh chính đại không tốt sao?

Còn làm như đang chơi trò gián điệp, không để người khác phát hiện ra, không để người khác nghi ngờ, cần thiết không?

Lúc hắn còn đang nghĩ ngợi, vừa khéo Thẩm Hướng Dương đưa Du Tiểu Miên về trường rồi, quay về nhà. Trông thấy Thẩm Húc lén lút núp sau gốc cây, cậu ta bước đến vỗ vai hắn: “Anh Cả, đã tới cửa nhà rồi sao còn chưa vào? Anh núp ở đây nhìn gì thế?”

Không đợi Thẩm Húc trả lời, Thẩm Hướng Dương đã nhìn theo tầm mắt của Thẩm Húc, trông thấy Tống Minh Vĩ đang ôm chặt Thẩm Hướng Dung, còn ý đồ hôn cô ấy.

Thẩm Hướng Dương mắng một tiếng mẹ kiếp, trực tiếp xông ra ngoài, vung tay đánh ngã Tống Minh Vĩ ra đất.

Ánh trăng mờ ảo, Tống Minh Vĩ lại đang đưa lưng về phía bọn họ, căn bản Thẩm Hướng Dương không nhìn rõ đối phương là ai. Hơn nữa trong mắt cậu, quan tâm đối phương là ai làm gì, chỉ cần dám động tay động chân với chị gái cậu, tất cả đều đáng đánh! Phải đánh cho tên lưu manh ghê tởm này một trận, đánh cho cha mẹ đối phương cũng không nhận ra được!

Đợi khi đè Tống Minh Vĩ trên mặt đất, chuẩn bị nện xuống quả đ.ấ.m thứ hai, khuôn mặt “Kẻ lưu manh” lộ ra, động tác tay của Thẩm Hướng Dương sững sờ, ánh mắt không dám tin tưởng: “Anh… Anh Minh Vĩ?”

Thẩm Húc che mặt.

Xấu hổ quá!

Loading...