Trước ngày Chu Song Oanh thi đại học, bọn họ đứng canh trước con đường nhất định phải qua khi tới trường thi, cướp đi giấy chứng nhận thi của cô ta. Cô ta đuổi theo, nhưng cô ta chỉ là con gái, sao có thể đuổi kịp được hai đứa con trai đang tuổi thanh niên? Chưa nói tới chuyện không thể đuổi kịp, cô ta còn gặp phải một đám lưu manh nổi tiếng ở huyện Dương Sơn.
Bọn họ đa phần đều là thanh niên mười mấy hai mươi tuổi, phần lớn đều bỏ học rồi, có vài người vẫn đi học cũng thường xuyên trốn học, không để tâm vào học tập. Bọn họ thường xuyên trộm cướp, bắt nạt người khác… Tóm lại không làm được chuyện tốt lành gì. Lúc ấy cô ta chạy nhầm vào con hẻm nhỏ, ngôi nhà hoang phía sau chính là căn cứ bí mật ngày thường bọn họ tụ họp, chia đồ.
Không khéo, khi cô ta xông vào đúng lúc bọn họ đang bàn mưu tính kế, bị phát hiện ra, sao bọn họ có thể bỏ qua cho cô ta.
Cô ta thấy tình hình không đúng, liều mạng bỏ chạy, hoảng hốt không nhìn đường, chân bước hụt không cẩn thận rơi xuống sông.
Đám người kia sợ gây ra án mạng, giơ chân chạy tứ tán, chỉ để lại cô ta bất lực, tuyệt vọng giãy giụa trong nước.
Cuối cùng cô ta vẫn được cứu lên, nhưng vì ngâm nước quá lâu, đại não thiếu oxy, nằm viện một thời gian dài mới qua khỏi.
Nếu chỉ vì như vậy, dù bỏ lỡ lần thi đại học này, vẫn còn lần thi đại học sau. Nhưng họa vô đơn chí là, sau khi xuất viện, cô ta thường xuyên nghe được một vài lời đồn đãi, nói cô ta là loại người lăng nhăng, bản thân thường xuyên giao du với đám lưu manh kia mới xảy ra chuyện.
Nếu không, cô ta là học sinh ngoan ngoãn, đám người kia lại không hề quen biết cô ta, vì sao phải đuổi theo cô ta không bỏ? Còn có tin đồn khó nghe hơn nữa, có người nói cô ta không còn sạch sẽ, bị đám người kia vấy bẩn từ lâu rồi.
Chính miệng Chu Quang Tông và Chu Diệu Tổ nói, từng thấy cô ta ve vãn đánh yêu với đám người kia rất nhiều lần. Còn đám người kia vì trốn tránh trách nhiệm, cũng hào phóng thừa nhận điều này. Tuy rằng cuối cùng công an đã điều tra rõ chân tướng, bọn họ vẫn bị xử phạt, nhưng lời đồn đã lan truyền khắp nơi. Cô ta và cha mẹ có giải thích thế nào cũng không ai tin tưởng.
Quan trọng nhất là, đám lưu manh kia bị trừng phạt, nhưng Chu Quang Tông và Chu Diệu Tổ thì không. Bọn họ vẫn sống tốt như cũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-409-phien-ngoai-chu-song-oanh-3.html.]
Còn cô ta thì sao? Vì rơi xuống nước bị bệnh nặng một trận, sức khỏe kém đi, còn bị lời đồn đãi quầy nhiễu, căn bản không còn tâm trạng nào học lại, cuộc đời cô ta cũng thay đổi từ đó.
Vân Chi
Đời này sống lại, sao cô ta có thể bỏ qua cho hai tên khốn nạn Chu Quang Tông và Chu Diệu Tổ kia được?
Nhưng mà dưới hiệu ứng bươm bướm, rất nhiều chuyện đã thay đổi.
Thẩm Húc không bị liệt, Điền Tùng Ngọc khôngkhó sinh một thi hai mệnh. Cuộc sống của bọn họ càng ngày càng tốt. Sau khi nhà họ Thẩm đón bọn họ về, hận ý đương nhiên không sâu bằng đời trước, còn vì Thẩm Húc quyết định tha thứ, nên nhà họ Thẩm chưa từng ra tay đối phó nhà họ Chu. Chu Ái Đảng không bị c.h.é.m đứt tay, không mất đi năng lực lao động.
Tuy rằng anh ta từng đi theo Chu Ái Quân tìm đường c.h.ế.t vài lần, nhưng từ khi không chiếm được quả ngon trong tay Thẩm Hướng An, ngược lại còn thê thảm vài lần, đã hoàn toàn mất hết ý đồ xấu. Cuộc sống vẫn trôi qua, có lao động khỏe mạnh như anh ta, Trương Lệ Phân không còn thảm như kiếp trước.
Có Chu Ái Đảng áp chế, Chu Quang Tông và Chu Diệu Tổ bị cha mình đánh sợ, sau này bắt đầu chăm chỉ học hành, thành tích chậm rãi tăng lên. Mặc dù vẫn không tính là thành tích tốt, nhưng có thể thấy được xu thế tiến bộ. Nếu mọi chuyện vẫn luôn phát triển tiếp tục như vậy, chẳng phải hai tên khốn ấy sẽ có tiền đồ tốt đẹp sao?
Tất nhiên Chu Song Oanh sẽ không cho phép điều ấy sảy ra. Cô ta vừa bỏ tiền ra thuê người dẫn Chu Quang Tông và Chu Diệu Tổ đi chời bời lêu lổng, vừa dạy hư bọn họ. Hai người này vốn dĩ không phải học sinh ngoan có thể chuyên tâm học hành, sau một hai lần dụ dỗ, đã mắc câu.
Phía bên kia, cô ta vẫn luôn chờ đợi. Đời trước cô ta xảy ra chuyện đúng vào ngày thi đại học, vậy thì đời này cô ta cũng sẽ khiến Chu Quang Tông, Chu Diệu Tổ mất hết hy vọng trong ngày ấy.
Cô ta bỏ ra chút tiền, thiết kế để người khác va chạm vào hai người, trộm đồ của hai người rồi chạy. Con đường chạy trốn Chu Song Oanh cũng đã thiết kế tốt, tất cả đều vì mục đích dẫn hai người tới sau con ngõ nhỏ kia.
Nơi đó là đại bản doanh của đám lưu manh, bọn chúng thường xuyên làm ra chuyện xấu ở bên đó, không cần để ý tới ngày nào, dù không phải đang chia của cũng là đang làm việc xấu khác. Chỉ cần để bọn họ phát hiện ra Chu Quang Tông và Chu Diệu Tổ, cho dù hai người này không trông thấy “Chuyện tốt” của bọn họ, bọn họ cũng sẽ chủ động gây sự, ít nhất khiến Chu Quang Tông và Chu Diệu Tổ mất sạch tiền bạc trên người.