Lâm Ngọc tức giận ngã ngửa. Vốn dĩ bà  đồng ý để Tạ Mậu cưới Chu Song Oanh, thứ nhất là vì Chu Song Oanh  chút bản lĩnh, thứ hai là vì  trúng quan hệ giữa cô  và nhà họ Thẩm. Tuy rằng nhà họ Chu  nhiều việc   với Thẩm Húc, nhưng Lâm Ngọc  từng điều tra, những thù hận  đều  liên quan với nhà Chu Ái Quốc, chỉ cần  kết cục của những  khác trong nhà họ Chu là .
Chu Ái Đảng, Chu Ái Quân, Hướng Quế Liên, tất cả đều   kết cục . Chỉ  gia đình Chu Ái Quốc là phát triển  ngừng, chỉ là nông dân chân đất, bây giờ cũng mở  cửa hàng  huyện .
Nếu bọn họ và Thẩm Húc  thù hận, nhà họ Thẩm  thể khoanh tay   nhà bọn họ càng ngày càng  ?
Cho nên, Lâm Ngọc căn cứ  tìn tức điều tra ,  suy nghĩ, Chu Song Oanh từng trợ giúp Thẩm Song Yến, hai  cùng học chung một trường, thậm chí còn học cùng lớp một năm, dù thế nào cũng  chút tình cảm. Nào ngờ, nhà họ Thẩm căn bản  thèm để ý tới Chu Song Oanh, đối xử với cô   khác gì  xa lạ. Chu Song Oanh cũng  nghĩ cách nịnh bợ, nhắc  chuyện tình cảm khi còn nhỏ, thậm chí còn trốn tránh nhà họ Thẩm.
Con  nó đầu óc kiểu gì ? Bám  nhà họ Thẩm  thể lấy  bao nhiêu lợi ích? Sao Chu Song Oanh   thông suốt như thế? Chỉ nghĩ đến thôi là Lâm Ngọc  tức giận .
Cứ như  đợi đến khi tiệc cưới kết thúc, Lâm Ngọc vẫn  tìm  cơ hội  chuyện với Tạ Thầm và Thẩm Song Yến. Sau khi về đến nhà, Chu Song Oanh lấy cớ mệt mỏi,  thẳng  phòng ngủ.
Vốn dĩ Lâm Ngọc  bất mãn với cô  ,  thấy thế  càng  vui.
“Nhìn xem,  xem! Thái độ của cô  kiểu gì ? Cha  chồng vẫn đang ở đây, cô  dám  nghỉ ?”
Tạ Mậu khẽ xoa giữa mày: “Mẹ,  ! Mẹ ngừng nghỉ chút ! Công ty nhà chúng  còn  dựa  cô  đó!”
Lâm Ngọc nhíu mày: “Có ý gì?”
“Dự án mới   phê duyệt, công ty  triển khai ,  tiền đầu tư  đó như ném đá  sông còn  bồi thường thêm một khoản lớn. Hơn nữa  đây vì dự án , chúng  còn vay ngân hàng một  tiền, bây giờ nếu  lấp đầy lỗ hổng tài chính , chỉ  thể bán miếng đất ở Bằng Thành .  mà bán đất  cũng chỉ  thể giải quyết khó khăn nhất thời,  công ty an  vượt qua giai đoạn  vẫn  tìm biện pháp khác. Chỉ là Oanh Oanh… Từ khi cô  rời khỏi công ty,   lâu   quan tâm tới chuyện gì,  hề đưa  ý kiến nữa.”
Lâm Ngọc khiếp sợ: “Công ty đến bước   ?”
Sắc mặt Tạ Nham và Tạ Mậu đều nặng nề.
Tạ Mậu thở dài: “Vốn dĩ con định nhờ ông nội với  Cả giúp đỡ, đáng tiếc  thái độ của bọn họ hôm nay, chắc chắn   .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-418-phien-ngoai-12.html.]
Lâm Ngọc liếc mắt  phòng ngủ  lầu, cắn chặt răng: “Cô  cũng là  nhà chúng , nếu công ty chúng   xong, cô   ích lợi gì?”
“Cô  , cô  cũng   nên  gì bây giờ, cô  cũng   biện pháp nào.”
Tạ Mậu    nên tin   tin lời .
Nếu  tin,  thì    nhiều  Chu Song Oanh đều  thể đưa  biện pháp ,  thể nào đột nhiên   biện pháp nào. Vốn dĩ Tạ Mậu phỏng đoán, do Chu Song Oanh giận dỗi vì bọn họ đuổi cô   khỏi công ty, để cô  ở nhà chăm sóc gia đình. Vì thế, thậm chí Tạ Mậu còn nhượng bộ, cho phép Chu Song Oanh  trở  công ty, nhưng Chu Song Oanh  . Cô  kiên quyết ,  thật sự   biện pháp nào,   vì nguyên nhân khác.
Nếu   tin, Tạ Mậu   tìm   lý do nào. Giống như lời Lâm Ngọc , bọn họ là vợ chồng, công ty  xong, Chu Song Oanh  lợi ích gì?
Tròng mắt Lâm Ngọc xoay chuyển, vẫy tay bảo Tạ Mậu đến gần chỗ ,  thầm một phen.
Tạ Mậu  xong thì sững sờ, lộ  vẻ mặt khó tin: “Như    ?”
Sao    cảm thấy  đáng tin nhỉ?
Lâm Ngọc tràn đầy tự tin: “Đương nhiên là  ! Con đừng dùng ánh mắt   . Xét về phương diện khác, con mạnh hơn  gấp mười, gấp trăm .  xét về hiểu  lòng  phụ nữ, con  rõ bằng  . Trên đời  chỉ  phụ nữ là hiểu về phụ nữ nhất. Chu Song Oanh  quyền  thế,  thể gả cho con vốn dĩ là trèo cao.”
“Cô  gả  nhà  vài năm, cũng chỉ sinh cho con một đứa con gái, cho tới bây giờ ngay đứa con trai còn  . Chính vì con nóng lòng  tạo  một mảnh trời mới, xây dựng sự nghiệp một phen,  đặt tâm trí   phụ nữ, nếu  cô   thể  sốt ruột ? Phụ nữ, cần kích thích! Khiến cô  cảm nhận  địa vị của  lung lanh, vị trí mợ chủ nhà họ Tạ lúc nào cũng  thể   khác  thế, khiến cô   nghĩ  cách nịnh nọt, lấy lòng con. Đến lúc đó con bảo cô  đưa  ý kiến cho , còn sợ cô   chịu giúp ?”
Nghe xong lời , Tạ Mậu lâm  trầm tư.
Mẹ  là  thế nào,   hiểu rõ, nhưng  câu      đúng, chỉ  phụ nữ là hiểu phụ nữ nhất. Ít ,   thật sự  hiểu Chu Song Oanh. Có đôi khi Chu Song Oanh    nhiều việc     . Cho nên, trong lòng Chu Song Oanh nghĩ thế nào,   thật sự  rõ.
Không   hiểu bản  nhất chính là kẻ địch của bản  ? Mẹ   bất hòa với Chu Song Oanh như ,  đấu đá  nhiều năm,   chừng thật sự hiểu  cô  thì ?
Huống chi, công ty đang lâm  khốn cảnh, ngoài biện pháp  ,   cũng  còn biện pháp nào khác.
Vân Chi
Tạ Mậu cắn răng quyết định: “Được! Con  !”