Quả nhiên, đúng như dự liệu của Chu Song Oanh, Tạ Mậu  đồng ý.
Anh    ly hôn, nhưng     cũng thấy rõ thái độ của Chu Song Oanh . Chu Song Oanh  hề  dọa   như lời Lâm Ngọc . Cô   suy xét đến quyền nuôi con và phân chia tài sản, còn cố ý mời luật sư tới,  thể thấy  cô  thật sự  ý định ly hôn.
Tạ Mậu  đầu  về phía Lưu Mỹ Trân, mở miệng : “Oanh Oanh,  chỉ nhất thời hồ đồ phạm  sai lầm mà đàn ông đều phạm , chúng  là vợ chồng nhiều năm như , em cho  thêm một cơ hội, tha thứ cho     ? Chúng   ly hôn,    ly hôn. Nếu em cảm thấy sự tồn tại của đứa nhỏ  khiến em buồn nôn,   cần đứa nhỏ  nữa,  sẽ dẫn Mỹ Trân  phá thai.”
Anh   dứt lời, sắc mặt Lưu Mỹ Trân lập tức trắng bệch, cả  lung lay sắp đổ!
Lâm Ngọc  phản bác,  nhận  ánh mắt  hiệu của Tạ Mậu. Bà  sửng sốt, chỉ trong nháy mắt  hiểu  ý của con trai.
Tạ Mậu  trấn an Chu Song Oanh , đợi  khi tiễn Lưu Mỹ Trân  ,  Chu Song Oanh   bọn họ  phá bỏ đứa nhỏ  ? Dù Chu Song Oanh   theo bọn họ đến bệnh viện, cùng lắm thì  cần đứa nhỏ , về  vẫn còn cơ hội sinh tiếp. Dù Lưu Mỹ Trân  thể sinh nữa, thì vẫn còn  nhiều phụ nữ khác bên ngoài, đến lúc đó bọn họ cẩn thận một chút,  để Chu Song Oanh ,     ?
 mà,  Chu Song Oanh  thể đồng ý, mục đích của cô    thế .
Chu Song Oanh  về phía Tạ Mậu: “ cảm thấy đứa bé  buồn nôn,  liền phá bỏ đứa bé,  nếu  ,    phụ nữ khác dùng  khiến  buồn nôn,  định  thế nào bây giờ?”
Lời    , khuôn mặt Tạ Mậu lập tức đỏ bừng,    hổ mà là tức giận.
Lâm Ngọc càng tức giận hơn: “Chu Song Oanh! Đã nể mặt cô  cô đừng    hổ như thế!”
“Rốt cuộc là ai    hổ! Là Lưu Mỹ Trân vội vàng  vợ bé cho      hổ,  là con trai bà   vợ con  còn lêu lổng bên ngoài    hổ? Dù  cũng   !   cho các  , đừng nhắc đến chuyện  đứa trẻ  ,   quyết định ly hôn ,   chịu nổi gia đình các  nữa!”
“Các  thật sự nghĩ nhà họ Tạ  là hậu duệ quý tộc, rời bỏ các    sống nổi ? Nói thật , chỉ dựa  bản lĩnh của , mấy năm qua nếu   các  liên lụy,   phát đạt từ lâu ,  cần ở  chỗ  nén giận vì các ? Tóm  một câu: Ly hôn! Các   đồng ý, thì  sẽ  theo trình tự pháp luật.”
Chu Song Oanh liếc mắt  luật sư một cái.
Luật sư  tiếp: “  chuẩn  cho cô Chu hồ sơ tố tụng ly hôn , nếu  Tạ Mậu vẫn kiên quyết  ký tên,  thì chúng  gặp mặt  tòa án. Có điều hai bên đang tranh chấp tài sản, để tránh tình huống di dời tài sản,  sẽ xin tòa án tạm thời đóng băng  tài sản hiện . Khi vụ kiến  kết thúc,   phép sử dụng tài sản. Nếu  tố tụng  thất bại,  sẽ tiếp tục kháng kiện giúp cô Chu, đến khi nào ly hôn thành công mới thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-422-phien-ngoai-15.html.]
Đóng băng tài sản? Vụ kiện  kết thúc  thể sử dụng?
Tạ Mậu hít sâu một . Chiêu  đủ tàn nhẫn! Không  tiền, công ty hoạt động thế nào?
Anh  liếc mắt  chằm chằm  Chu Song Oanh,  bao giờ   nghĩ tới Chu Song Oanh  cứng rắn, tuyệt tình như . Không  chỉ là ngoại tình ? Có cần thế  ?
Anh   chút hối hận, lẽ   nên tin lời  , đúng là ý kiến vớ vẩn, bây giờ thì  ,   thế nào kết thúc êm  bây giờ?
Lâm Ngọc vô cùng oán hận Chu Song Oanh. Không  vì chuyện ly hôn, mà vì bà   hề  chia cho Chu Song Oanh một chút tài sản nào. Bà   chút thất thố,  bao giờ dự đoán   chuyện sẽ phát triển theo chiều hướng .
Thật  Lưu Mỹ Trân ở bên cạnh   chút mừng thầm, tròng mắt khẽ lăn chuyển vài vòng. Cô    kẻ ngu, mặc dù ban đầu   mục đích của Tạ Mậu và Lâm Ngọc, nhưng mấy ngày qua ở  nhà họ Tạ, hoặc ít hoặc nhiều cô  cũng  đoán   một chút .
Cô    mặt: “Chị quá nóng vội .”
Chu Song Oanh lạnh lùng: “Đừng xưng hô  thiết như ,    em gái.”
Lưu Mỹ Trân nghẹn họng, lập tức đổi giọng: “Cô chu, ly hôn là chuyện lớn, huống chi còn liên quan đến nhiều tài sản như , dù  cô cũng  cho   thời gian thương lượng chứ?”
Chu Song Oanh gật đầu: “ dẫn con gái  ngoài ở, cho các  thời gian một ngày. Ngày mai  sẽ  , nếu các  đồng ý  thì tới cục Dân Chính  thủ tục ly hôn. Nếu các   đồng ý,  sẽ  chờ đợi thêm nữa, trực tiếp tới tòa án nộp hồ sơ tố tụng.”
Một ngày? Chỉ một ngày!
Vân Chi
Lâm Ngọc tức giận ngã ngửa,  khi Chu Song Oanh  khỏi, bà  còn đập phá đồ đạc một trận.
Còn Chu Song Oanh  khi  khỏi nhà  nhẹ nhàng thở . Không  cô    cho bọn họ thêm vài ngày, mà vì chứng cứ cô  dùng để uy h.i.ế.p nhà họ Tạ đều   chứng cứ quan trọng. Một là tội trùng hôn, với chứng cứ  mắt chỉ sợ  đủ điều kiện kết tội Tạ Mậu. Hai là đóng băng tài sản, điều  đúng là bọn họ  thể xin tòa án, nhưng  chắc tòa án  đồng ý.
Cô  sợ đêm dài lắm mộng, hiện giờ chẳng qua vì nhà họ Tạ  cô  đánh bất ngờ  kịp trở tay, đầu óc đang choáng váng mà thôi. Nếu cô   tranh thủ lúc đầu óc  nhà họ Tạ  tỉnh táo tốc chiến tốc thắng, kéo dài vài ngày, nhà họ Tạ tỉnh táo , chỉ sợ sẽ  dễ .