Chu Song Oanh quét mắt  bốn phía,  thấy ngăn tủ  khóa kín, nơi đó chỉ để lương thực,  là Hướng Quế Liên bỏ cả tiền và lương thực  cùng một chỗ?
Chắc là  , bởi vì mỗi  nấu cơm đều  mở ngăn tủ  ,  cô , Trương Lệ Phân, và cả cô  đều từng lấy gạo từ nơi đó. Không   nào Hướng Quế Liên cũng  bên cạnh theo dõi sát  ,  khi sẽ để bọn họ lấy gạo một ,  đó   gạo trong nồi, thấy  lấy nhiều sẽ   gì nữa.
Nếu đặt tiền ở nơi đó,   thể đảm bảo   bọn họ lấy mất?
Không  trong ngăn tủ, thì ở  đây?
Chu Song Oanh  chút bực , tung chân dùng sức đá mạnh một cái.
Lỡ chân đá trúng một viên gạch xanh  chân giường. Khi xây nhà, Hướng Quế Liên ghét bỏ nền nhà bùn đất trời nồm   chỗ đặt chân, thấy xây nhà xong còn thừa chút gạch xanh, bèn lát một lớp  sàn nhà.
Chỉ là viên gạch  hình như  chắc lắm? Cô   xổm xuống, cẩn thận xem xét, kẽ hở lớn hơn so với những nơi khác.
Chu Song Oanh lập tức nghĩ tới điều gì đó, nhanh chóng lấy một cái kéo tới cạy viên gạch xanh lên, quả nhiên, bên trong là một tấm vải bố bọc một bó tiền giấy. Đếm thử  tròn mười tờ, một trăm đồng.
Chu Song Oanh cất  trong lòng ngực, tiếp tục tìm kiếm.
Tiền trong tay Hướng Quế Liên sẽ  chỉ  như , cô   ngó khắp nơi, khi  đến cái ấm sành trong góc nhà thì ngẩn . Cái ấm sành   đặt ở nơi đó  nhiều năm , bên trong  gì  ai . Nhà  khác đều dùng ấm sành để ngâm củ cải, hoặc là muối dưa, nhưng nhà cô  thì , cô   bao giờ thấy Hướng Quế Liên mở nó ,  là…
Chu Song Oanh bước tới, mở ấm sành , thò tay  sờ một cái, quả nhiên  là một sấp tiền  bó , vẫn là mười , một trăm đồng.
Trong lòng Chu Song Oanh thầm tính nhẩm, đời    cách  sa tế, Chu Ái Quân kết hôn muộn hơn đời  một tháng. Khi đó chú Ba  xảy  chuyện,  nhà xưởng bồi thường cho một khoản, Hướng Quế Liên lập tức lấy  ba trăm,  theo bà mối tới nhà họ Phương cầu hôn.
Nếu đời  Hướng Quế Liên cũng bỏ  ba trăm, như  năm trăm đồng vẫn còn thừa hai trăm. Mà  đó chắc chắn trong tay Hướng Quế Liên vẫn  tiền. Bà  coi Chu Quang Tông Chu Diệu Tổ như tròng mắt, dù yêu thương Chu Ái Quân, vẫn sẽ quan tâm hai đứa cháu trai , vẫn chừa  một chút cho bọn họ, sẽ  đưa hết  ngoài.
Tính như , ngoài hai trăm , chắc hẳn vẫn còn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-96-con-trai-tot.html.]
Nghĩ đến đây, Chu Song Oanh lộ  vài phần  vui.
Bà già c.h.ế.t tiệt Hướng Quế Liên ,  mà còn  đạo lý trứng gà  thể đặt chung một rổ.
Trong lòng thầm mắng vài câu,  đó  bắt đầu tiếp tục tìm kiếm.
Tóm  căn phòng chỉ lớn như , chỉ cần đủ cẩn thận, chắc chắn  thể tìm .
Vân Chi
 mà đúng lúc , tiếng của Chu Ái Đảng và Trương Lệ Phân từ bên ngoài truyền đến.
“Đợi lát nữa   bên ngoài canh chừng, phòng ngừa  khác xông , cô tìm khắp nơi thử xem, chắc chắn  để trong phòng, sẽ  để ở nơi khác!  thấy dáng vẻ  của  trong thôn,    thể giữ   tiền  . Nếu chúng   thể tìm , cũng coi như  uổng phí khổ tâm của .”
Chu Song Oanh giật ,  ngờ còn   cũng mang tâm tư giống minh, Không uổng phí khổ tâm của  cái con khỉ, chẳng qua là  chiếm  của riêng mà thôi, còn gắn cho  cái mác đường hoàng như .
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, nếu   ngay sẽ  kịp. Cô  khẽ cắn môi,  tình nguyện mở cánh cửa ngách , cúi  xuống trốn  ngoài.
Phía bên  cô   mới , bên  Chu Ái Đảng và Trương Lệ Phân  tới, một  canh giữ ngoài cửa, một   phòng.
Trở  phòng ,  thấy cảnh tượng , ánh mắt Chu Song Oanh sáng lập lòe, khóe miệng nở nụ  châm biếm. Phí công Hướng Quế Liên ngày  ngoài Chu Ái Quân , luôn nghĩ đến nhà bọn họ như . vì Quang Tông với Diệu Tổ    bóc lột bao nhiêu thứ từ cha  cô.
Hiện giờ Hướng Quế Liên gặp nạn, là lúc cần   giúp đỡ nhất, Chu Ái Quân lập tức trốn trong xưởng,    về nữa. Vợ chồng Chu Ái Đảng thì… Không những   ý định  mặt giải quyết chuyện , còn mải lo vơ vét tiền tài.
Đây là con trai  Hướng Quế Liên nuôi dưỡng đó!
Chu Song Oanh cúi đầu, sờ hai trăm đồng trong lòng ngực. Nếu   sợ    phát hiện, chắc chắn cô   tìm  nhiều hơn . Chỉ thiếu một chút nữa thôi, những nơi  thể lục soát trong phòng cô   lục soát gần xong , chỉ cần cho cô  thêm vài phút nữa thôi, nhất định cô   thể tìm  nốt  tiền còn .
Hiện giờ……
Được , cho bọn họ kiếm lợi!