Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 169

Cập nhật lúc: 2024-10-18 14:15:40
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Được."

Cô mệt chịu nổi, mơ mơ màng màng cũng rõ lời của nam chính, nghĩ thầm gì, thì sáng mai tiếp.

Về phần lãnh chứng, dù đơn xin theo quân ký, nam chính nếu ảnh hưởng đến việc theo quân, lãnh chứng trễ một chút cũng .

Thật Diệp Mạn Tinh còn nghĩ, thử dựa vận khí của nam chính, bảo kêu đưa cô phương bắc, tiên tránh cốt truyện trong nguyên tác một năm nguyên chết.

nam chính quen nhiều , của cũng đáng tin cậy hơn một chút.

Về phần cô vì lựa chọn theo quân, đó là bởi vì cô nam chính qua, về theo quân địa phương cũng là ở biên cảnh phía nam.

Thật Diệp Mạn Tỉnh cũng lấy tình huống trong mơ để với một chút về cốt truyện trong nguyên tác, trải qua mấy ngày ở chung, nam chính vẫn đáng tin cậy. cô thật sự quá mệt mỏi, đành chờ ngủ dậy .

Cô nào nam chính cùng giường chung gối, bởi vì bức thư thình , cả càng trầm mặc đè nén, cho khuôn mặt cao lãnh cấm dục thêm một phần lãnh ý.

Trong phòng, Tống Văn Cảnh thật còn cùng cô vợ nhỏ thương lượng chi tiết của việc theo quân.

Quyết định là như , nhưng tâm tình cuồn cuộn trong lòng căn bản dừng .

Nghe tiếng hít thở của vợ giường truyền đến, đáy lòng giống như một mãnh thú giả vờ, mặt đè xuống, nhưng phản ứng của thể, sự chua chát cuốn tới trong lòng.

Vẫn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh của vợ, Tống Văn Cảnh trầm mặc thật lâu, đó trực tiếp dậy.

Tối nay thể ngủ . Ban đêm, bên ngoài đen kịt như mực, gió lạnh ập tới, dường như cũng cho cảm xúc cuồn cuộn trong lòng Tống Văn Cảnh lạnh, ngược càng sôi trào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-169.html.]

DTV

Kẹt một tiếng.

Sau khi mở cửa, Tống Văn Cảnh tùy ý lấy cái gùi sân, đầu sương phòng phía đông của

vợ, đó chui trong bóng tối. Một đêm , Tống Văn Cảnh dọc theo ngọn núi của thôn Tống gia, qua bao nhiêu vòng, cuối cùng ở đỉnh núi gió lạnh thổi đến hơn nửa đêm.

Nhắc đến cũng kỳ lạ bầu trời ban đêm vốn chẳng chút ánh gì, lúc , bỗng nhiên ánh .

Gió lạnh một nữa ập tới, đè nén trái tim đang đập thình thịch, đó xoay sâu trong núi tìm cành đào.

Phanh, gần rạng sáng, Tống mơ mơ màng màng thức dậy, ai ngờ mới mở cửa, ảnh cao lớn ở cửa cho cả mồ hôi lạnh.

Đứa con trai một cơ bắp, cả đây m.á.u ở cửa.

Một con lợn rừng răng nanh lớn một tay vác lên vai, m.á.u chảy tỏng tỏng lên lưng .

Chân vẫn còn đuổi theo hai con lợn con.

Một đôi mắt tràn đây tơ m.á.u đỏ, lúc giống như lóe lên ánh sáng, thấy bà, liên ném tới bà một cái gùi thật lớn.

Mẹ Tống nhận lấy , thiếu chút nữa trợn mù mắt, một gùi hoa, còn một túi đây mận chua.

Ở bên cạnh còn một gốc cây nhỏ mang theo đất.

Phanh một tiếng, con trai đem heo rừng ném xuống đất, đầu liền hướng bà kêu một tiếng: "Mẹ, chờ trời sáng, để cho gia gia đưa đến đại đội ghi điểm công việc. "

Loading...