Nam chính thật cũng cảm thấy kỳ quái, sờ tiền lì xì chuẩn trong túi đưa .
Chờ khi phát tiền lì xì xong, còn tới ô cửa văn phòng, đặt tiền lì xì mừng vui cho nhân viên công tác, mới trở bên cạnh Diệp Mạn Tinh.
Cả quá trình khiến Diệp Mạn Tinh choáng váng.
Động tác thật sự quá là càn rõ.
“Đi thôi vợ.”
Nhìn thấy đôi mắt của Diệp Mạn Tinh ngấn nước, đôi môi đào ẩm ướt hé mở, con ngươi dán mắt đó một lúc lâu. Sau đó, tự nhiên nắm lấy tay vợ, nắm tay cô khỏi cục dân chính.
DTV
Nhân viên công tác thật sự từng thấy như bao giờ.
Thời buổi thiếu ăn thiếu mặc, kẹo cưới là thứ quý giá như , ngờ cặp đôi trẻ dù đến thế cũng thôi , còn mang kẹo cưới quý thế phát khắp phòng.
Tất cả đều đến choáng váng trong chốc lát, cuối cùng còn trực tiếp phát tiền lì xì mới nữa?
Nhân viên hồn, vội vàng gọi: "Đồng chí, đồng chí, chúng thể nhận tiền lì xì .”
Chỉ là chờ bọn họ lên gọi, bóng dáng vợ chồng trẻ mất hút .
Đây là một nắm kẹo cưới, còn một phong bao màu đỏ, mở thì hóa là một phong lì xì đến 2 hào, cái cũng lòng thật đấy.
Đôi vợ chồng mới cưới nhận tiền lì xì mở xem, thì vui vẻ. Bọn họ đưa 2 xu, đối
phương cho 2 hào, đây chính là gấp mười tiền lì xì đấy. Điều khiến Tống Văn Cảnh ấn tượng , còn thuyết phục: "Đồng chí , thấy là cứ nhận . Đối với một chúng quen , cũng tặng bao lì xì đến 2 hào hẳn là kết hôn nên vui quá, ý gì khác."
Đây là thương vợ lắm mới thể chuẩn tỉ mỉ đến nhỉ?
Nhân viên công tác cũng trả , đành nhận lấy. Hai nhân viên còn trao đổi ánh mắt với , dở dở : "Trông thì miễn bàn , còn hào phóng như , cô vợ nhỏ về sẽ hưởng phúc đây.”
Lúc trở về nhà khách quốc doanh, cô ghế của xe đạp. Mấy lân cô xem giấy đăng ký kết hôn như thế nào nhưng nam chính vẫn lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-273.html.]
Lúc sắp xuống xe, Tống Văn Cảnh dừng ở cửa nhà khách, cẩn thận bảo vệ vợ xuống, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng cô: "Vợ xem ? Giờ lấy cho vợ xem nhé?"
Suy nghĩ của Diệp Mạn Tinh tbị khơi dậy, cô gật đầu, thấy nam chính thật sự lấy giấy đăng ký kết hôn cho cô xem. Thật sự chỉ một tờ giấy đăng ký kết hôn, còn mỏng.
Viên đỏ, chính giữa “giấy chứng nhận kết hôn” nền giấy trắng, tên, ngày tháng, địa chỉ cư trú của hai đại khái cũng ở chính giữa.
Cuối cùng còn đóng dấu cục dân chính, nhưng chỉ thoáng qua, Diệp Mạn Tinh chỉ cầm lên xem cho rõ hơn, thì thấy nam chính nhận giấy đăng ký kết hôn, nghiêm túc : "Giấy chứng nhận kết hôn giữ là .” “Dù cũng lấy giấy chứng nhận ly hôn ?"
Hoa đào tinh nhỏ chặn á khẩu trả lời .
Nói lý như thế, cô còn gì để nữa? Leng keng.
Xe đạp dừng , chị dâu Thẩm Tú Lệ vây quanh, vẻ mặt hưng phấn : "Thế nào, nhận ?"
Diệp Mạn Tinh: "Nhận ."
Thẩm Tú Lệ Diệp Mạn Tinh như , cũng là đang vui , đành hỏi cô: “Em chọc em vui ?"
Diệp Mạn Tinh lắc , cũng giải thích nhiều lắm.
“Nào chị dâu, đồng chí Thẩm, ăn kẹo cưới ." Tống Văn Cảnh thuần thục lấy hai thanh kẹo cưới, còn hai bao lì xì cũng nhét .
Đó thực sự là một kỹ thuật khá điêu luyện.
Diệp Mạn Tinh thấy lúc nãy chị dâu còn lo lắng cô vui, lập tức vui vẻ nhận lấy kẹo cưới, khen nam chính một hồi.
Đương nhiên, khen nam chính chu đáo còn fan nhan sắc lớn thứ hai của - Thẩm Nhuyễn Linh.
Có điều tình huống tương tự, với tư cách là một hâm mộ sự trai đó Thẩm Nhuyễn Linh cũng giống như thanh niên tri thức Triệu. Sau khi bọn họ thấy bề ngoài nam chính, cũng thành công biến thành hâm mộ của nam chính kiêu ngạo luôn.
Mấy tới phòng khách, thì thấy nhân viên phục vụ đến gọi : "Là đồng chí Tống ? Phía là , bảo xuống đón bà .”
Đây là nhà khách chiêu đãi nhân viên công tác thị trấn, thể đều là của đơn vị cơ quan hoặc là đơn vị quốc doanh. Tuy ánh mắt của nhân viên phục vụ ở , thái độ đối với Tống Văn Cảnh vẫn khá khách sáo.
Hơn nữa bề ngoài trai, ngay từ nữ phục vụ còn đỏ mặt, nhưng khi thấy Diệp Mạn Tinh bụng lớn bên cạnh, cũng đây là hoa chủ. Rất nhanh biểu cảm mặt cô khôi phục bình thường trở .