Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 279

Cập nhật lúc: 2024-10-19 15:40:08
Lượt xem: 167

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Mạn Tinh hai Triệu trêu ghẹo thì đỏ mặt.

Ai , lúc nam chính thật sự đầu , đôi mắt sâu hoắm lạnh lùng : "Anh hai đúng."

Nói xong, còn hỏi: "Vợ nhẹ ? Anh cùng em."

Không đợi vợ trả lời, Tống Văn Cảnh xuống xe . Anh mở cửa phụ lái dang hai tay ngoài, giọng trầm khàn khàn: "Vợ, đưa tay cho ."

Thẩm Nhuyễn Linh muộn màng nhận khi cho ăn một bát cơm chó:

Nửa đêm, Cố Nguyên tiếng gõ cửa đánh thức: “Tiểu đoàn trưởng Cố, trưởng đoàn Tống bọn họ trở .”

Cố Nguyên đang lập tức bật dậy, vội vàng mặc quần áo: “Vê ? Ở thế?”

Cảnh vệ kích động : “Ở cổng khu quân sự, đến giúp chuyển đồ ? Trưởng đoàn Tống mang nhiều đồ về lắm.”

Tống Nguyên vội vội vàng vàng mặc quần áo. Anh mấy đứa bất hảo cho phát điên lên , thấy bạn trở về, vui mừng hơn bất kì ai.

Hơn nữa lân bạn của còn dẫn theo chị dâu đến tòng quân. Cố Nguyên bay như gió, về phía cổng khu quân sự.

Cảnh vệ Tiểu Cao suốt đoạn đường đều lo lắng, khuôn mặt đây vẻ buồn rầu với Cố Nguyên: “Tiểu đoàn trưởng Cố, bắt đầu từ khi nào, trong đơn vị đồn đại rằng chị dâu tri thức. Chị dâu luôn ép bức trưởng đoàn Tống, cũng thực sự là như thế nào.”

Cố Nguyên thầm nghĩ, nếu như thể vứt bỏ mặt mũi của Tống Văn Cảnh thì cho dù xinh cũng xem như là tư cách.

Những cô, ai thắng ai thua đây.

Tiểu Cao vẫn lo lắng sợ sệt: “Nghe chị dâu mang thai , tiểu đoàn trưởng Cổ, thông minh nhất, xem cách nào, thể đừng để những lời đồn đại đến tai chị dâu ?" Cố Nguyên dừng một bước, : “Để xem."

Nhìn thấy Tiểu Cao cau mày, bước tiếp nữa, khóe miệng giật một cái : “Đợi gặp chúng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-279.html.]

Nghe thấy Cố Nguyên hứa như , Tiểu Cao yên tâm. Cậu rằng óc của tiểu đoàn trưởng Cố nhanh nhạy nhất, nếu tính toán, , giải quyết việc gì, vốn gì là thành.

Có lẽ vì cảm kích tiểu đoàn trưởng Cổ, Tiểu Cao đột nhiên cảm thấy rằng để tâm chuyện, như con bướm bình thường bay đến cũng để sức hút, nhà cửa. Vì mới nhỏ giọng ám chỉ: “Tiểu đoàn trưởng Cố! Anh xem, tính cách như trưởng đoàn Tống mà cũng kết hôn, vợ con gia đình hạnh phúc, suy nghĩ một chút đến vấn đề cá nhân ?”

Cậu ngưỡng mộ, trưởng đoàn Tống và tiểu đoàn trưởng Cố cấp bậc như , đêu khả năng đưa theo vợ đơn vị quân đội.

DTV

Cấp bậc bây giờ của thì thể. Nếu như cấp bậc cao hơn, nhất định sẽ nhanh chóng cưới vợ, ôm vợ trong lòng cùng ngủ thì ngọt ngào bao.

Hai nhanh chóng bước , chẳng mấy chốc đến chỗ canh gác cổng khu quân sự. Cố Nguyên câu trong miệng: “Bây giờ kết hôn, cũng hứng thú với phụ nữ.”

Vừa dứt lời, thấy ngoài cửa xe Jeep màu xanh lục đột nhiên xuất hiện một bóng . Là một cô gái dáng cao, , là nữ đồng chí mới đúng.

Dáng cao, tóc cắt ngắn ngang tai. Khuôn mặt cô cũng trông bình thường: mặt tròn, nước da ngăm đen, kỹ sẽ thấy lộ cả bắp tay, phần cơ bắp trông cường tráng.

Lúc còn đang cúi , trực tiếp chuyển hai chiếc hộp lớn từ trong xe xuống, vác chiếc hộp to mà đơn giản như vặn một con gà .

Tiểu Cao chấn động đến mức chớp mắt: “Chị... Chị dâu ghê thật đấy.”

Cố Nguyên thấy thì khóe miệng cũng khẽ giật. Anh cúi đầu lén cơ bắp cánh tay của , tự hỏi xem bắp tay bằng cô ?

Cố Nguyên cho ngạc nhiên đến mức chút sửng sốt: Hóa bạn thích mẫu phụ nữ như ?

Có điều nghĩ, bạn đánh như thế thì lựa chọn vợ hẳn là cũng đánh thôi. Chỉ là vị chị dâu giỏi quá mức , chả trách thể bỏ bạn mà chạy trốn. Nghĩ đến những gì Tiểu Cao cũng tìm một vợ. Cố Nguyên nghĩ nếu như cô cũng cơ bắp như thì lập tức rùng .

Giết , thà để ế còn hơn.

Sau đó, ý nghĩ biến mất, đột nhiên một trận gió thổi qua, Cố Nguyên bỗng về hướng cô gái khác cũng xuất hiện phía chiếc xe Jeep.

Cô gái đầu , khuôn mặt đó khiến Cố Nguyên cảm thấy như b.ắ.n trúng, tim đập nhanh hơn bao giờ hết.

Cố Nguyên đột nhiên che ngực, phản ứng gì.

Loading...