"Người phụ nữ nào thể kiềm chế ? Có thể khiến bằng lòng buông bỏ tất cả, yêu thương một cách bình thường chứ?"
Chu Gia Gia xác định linh hồn chẳng những lợi khi ôm đùi, còn bất cứ nguy hiểm nào, hóa là vì lẽ đó?
"Vậy, vợ của ba Tống, chính là Diệp Mạn Tinh thể kiềm chế ?"
Linh hồn vẻ lòng hãy còn sợ hãi đáp:
"Không , dù vợ hẳn là chết, giờ chết, cũng rõ vấn đề ở ."
Lần tranh giành cơ thể cũng khiến Chu Gia Gia tổn thương, đó vẫn luôn mơ màng chờ ở trong đầu. Vả , cô cũng trở về căn cứ biên giới, nhưng về bằng cách nào?
Kết quả chính là.
Sau mấy ngày mấy đêm, chờ Chu Gia Gia tỉnh thì chợt phát hiện cơ thể đang kéo bụi cỏ bên ngoài, bên tai là từng tiếng thét a, a, a chói tai của linh hồn .
Cô thông qua cơ thể bên ngoài thì thấy hai đàn ông dáng vẻ bặm trợn kéo cơ thể bụi cỏ lau, linh hồn chẳng hề chút khả năng chống cự nào.
Chu Gia Gia mà toát mồ hôi lạnh, một cảm giác khủng hoảng chợt ập đến, thậm chí cuối cùng cô còn trơ mắt cơ thể kéo đám cỏ lau.
Sau đó, hai gã đàn ông trông côn đồ mặt mày dâm dê xông tới.Linh hồn từ bên ngoài rống, ngay cả Chu Gia Gia đều thấy một cơn tuyệt vọng ập đến với . Cơ thể chính là của cô đó, một cô gái hãm h.i.ế.p ở bên ngoài.
DTV
Cô còn là cô chủ của nhà họ Chu, còn kết hôn, tương lai của thì đây. Một cơn tuyệt vọng ập đến với Chu Gia Gia, cô cực kỳ đổi với linh hồn đến từ bên ngoài nhưng chẳng thể .
Dù thế nào thì cô cũng là một cô gái của gia đình danh giá đó. bất kể cô hò hét kêu la thế nào, cuối cùng nước mắt cũng kiềm rơi xuống thì cảm thấy cơ thể bỗng nhiên ấn bụi cỏ.
Cô thấy linh hồn đến từ bên ngoài luôn miệng kêu:
"Xong ."
"Chu Gia Gia, cô mau nghĩ cách , cô chỉ là một pháo hôi thôi, thì ôm đùi của nữ chính trọng sinh cơ chứ?"
Linh hồn run rẩy .
"Cô trả cơ thể cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-428.html.]
Chu Gia Gia cũng đối phương thế nào, lẽ do dọa sợ, đợi đến khi Chu Gia Gia thể kiểm soát cơ thể trong tay thì cô lập tức tuyệt vọng.
Cơ thể cả mềm nhũn, gần như chẳng chút sức lực nào. Bấy giờ, hai đàn ông động tay động chân với cô . Chu Gia Gia duỗi chân đá qua, nhưng mềm nhũn chẳng tý sức nào.
Ngay giây phút đàn ông nhào tới, nước mắt Chu Gia Gia rơi xuống, cô tại gặp chuyện , ngoan ngoãn ở trong căn cứ tại biên giới chẳng sẽ chẳng chuyện gì xảy ?
Ngay khi cô rơi nước mắt và cho rằng tiêu thì...
Bốp bốp.
Bỗng nhiên hai bóng ngã xuống, ánh đèn pin rọi thẳng về phía cô . Chu Gia Gia ngước mắt sang thì thấy một bóng cao to chìa tay với :
"Không , lên ."
Người đàn ông khuôn mặt chữ quốc, chính trực, mày rậm mắt to vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của thời đại . Kia còn là Mạnh Trường Xuân thuộc bộ hậu cần đến căn cứ đoàn văn công đưa quà trung thu thì là ai?
Ánh mắt tiên thấy từ xa Chu Gia Gia cứ cảm thấy giống ba Tống, nhưng giờ cô cảm thấy đối phương giống.
Nếu là ba Tống thì lẽ sẽ trực tiếp phế hai luôn. Rốt cuộc thì cô vẫn cái mệnh . Chu Gia Gia sợ hãi, quần áo xé rách, cơ thể cũng đói bao nhiêu ngày.
Cô mấy bước là nổi nữa, bèn vươn tay cầm lấy bàn tay đối phương, lau những giọt nước mắt chật vật hỏi:
"Không tại đồng chí Mạnh ở đây?"
Mạnh Trường Xuân giơ tay kéo cô dậy, bảo đồng nghiệp đè hai tên côn đồ xuống, giọng điệu đ.â.m ấm mất lễ phép đáp:
"Đi hướng đưa hàng, thấy cô gái kêu cứu mạng nên chúng chạy tới."
Thời gian họ ở trong rừng hai bên quốc lộ, thấy quần áo của Chu Gia Gia rách tả tơi thì cởi áo khoác , dịu dàng :
"Xin ."
Chu Gia Gia thấy quần áo rách bươm thì chần chờ, chẳng nên nhận lấy . Sau đó, linh hồn trong đầu hỏi:
"Cuối cùng cũng cứu, đàn ông trai ghê, tên gì thế? Hai quen ?"
Chu Gia Gia tức giận chết, chẳng trả lời linh hồn một chút nào.