Cô cô mơ thấy bọn họ gặp nhiều nguy hiểm. Không lúc cô đưa áo gile cho , dặn dò cẩn thận với tâm trạng như thế nào.
Lại khổ sở bao, ngày đêm lo lắng cho .
Trái tim Tống Văn Cảnh đập nhanh một chút, chút cảm giác ngột ngạt, thực nên trở về gặp vợ tiên.
Tống Văn Cảnh lời nào, con cố chấp đến mức nào chứ. Nếu chuyện mà quyết định thì chín con trâu cũng kéo .
Tống Tấn Chiêu thấy như cảm thấy thật ngứa tay, nhưng đứa cháu trai mới nhận về, vẫn thể đánh, ông vẫn nghiêm túc hỏi nhu cầu của :
"Có việc gấp ?"
Tống Văn Cảnh ngước mắt ông :
“Cháu vợ cháu thấy cháu đều là thạch cao, cả giống như nhộng sẽ khiến cô lo lắng."
Tống Tấn Chiêu sửng sốt một hồi, đây... Là đáp án mà ông nghĩ tới.
Triệu Lăng ở bên cạnh một hồi lâu nở nụ :
“Không nghĩ tới nhà họ Tống các chú còn sinh một si tình, lúc đều hiểu , đến cái quá chừng ."
Tống Tấn Chiêu trừng một cái:
DTV
“Cậu tới cũng xem qua, hiện tại các bác sĩ đều còn thiếu chút thời gian nữa, xem cho một chút, xem xem thể tháo ?"
Triệu Lâm cũng từ chối, tiến lên cẩn thận kiểm tra cho một phen, đó hội chẩn với mấy chuyên gia của bệnh viện.
Sau khi mấy chuyên gia thì thầm thảo luận xong, khi ý kiến của Triệu Lâm, chuyên gia của Bệnh viện
Quân y thuộc Cục An ninh Quốc gia cấp giới thiệu đến,Triệu Lăng gật đầu,
“Nếu các tin, đến lúc đó thể trói .”
Các chuyên gia: ...?
Các chuyên gia thật sự trách nhiệm, nhưng lúc lo lắng, còn chụp mấy phim bên khoa chỉnh hình, khi xác định tháo quả thật sẽ ảnh hưởng gì lớn, mới tháo yêu cầu mãnh liệt của bệnh nhân.
Chỉ là các chuyên gia cũng nghiêm túc đánh giá tình hình của Tống Văn Cảnh, đặc biệt hỏi :
“Có đây mắc chứng rối loạn căng thẳng chấn thương chiến tranh ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-558.html.]
Tống Văn Cảnh khó khăn gật đầu:
“Đã lâu tái phát . Lần , ..."
Không là các chuyên gia cảm thấy dáng vẻ như g.i.ế.c của là bất ?
“Chúng sẽ mời chuyên gia tâm lý đến hội chẩn, chính cũng học cách từ từ giải quyết và hiểu rõ nó."
Chờ khi Tống Văn Cảnh gật đầu, cuối cùng bác sĩ cũng thạch cao, kiểm tra một nữa, đó tháo cho .
Sau khi mấy chuyên gia rời , Triệu Lăng tự kiểm tra cho Tống Văn Cảnh, cuối cùng ánh mắt nghiêm trọng.
“Vết thương thể còn thể trị, tâm bệnh khó trị, nhất là loại chấn thương chiến tranh , nhiều cả đời cũng thể vượt qua tổn thương."
Tống Tấn Chiêu cũng muộn phiền, mấy thuộc hạ bộ đội đặc chủng của ông cũng mấy loại nguyên nhân mà xuất ngũ chuyển nghề.
Dựa theo Triệu Lăng , vết thương của đứa cháu trai còn nghiêm trọng hơn mấy vết thương bình thường một chút? Rốt cuộc là trải qua chuyện gì?
Thực Tống Văn Cảnh hiểu rõ tình trạng của , tuy rằng bệnh của tái phát, nhưng vì , mỗi bệnh của tái phát hôn mê như đó mà tỉnh táo.
Khi cơ thể mất kiểm soát, một luồng nhiệt nhanh chóng lan tỏa khắp cơ thể , giúp tỉnh táo và ở trong phạm vi kiểm soát .
“Nếu như vợ tới, hẳn là sẽ việc gì.”
Triệu Lăng Tống Tấn Chiêu đầu óc đều là dấu chấm hỏi: ...?
Vợ đến đây để gì? mà loại bệnh như chấn thương tâm lý, ai mà thể rõ chứ.
Lúc Triệu Lăng rời , kiểm tra Tống Văn Cảnh một nữa, cuối cùng khi tạm biệt Tống Tấn Chiêu, vẫn tấm tắc lấy kỳ lạ:
“Tốc độ khôi phục của đứa cháu của ngài thật nhanh, lẽ do thể chất đặc biệt của nhà họ Tống đang phát huy tác dụng.”
“Mặc dù rối loạn chấn thương, nhưng thấy dáng vẻ của , thật sự dối, qua vài ngày nữa là gần như bình phục .”
Vẫn là vấn đề thường gặp, yêu cầu ông gửi cháu trai của đến Cục An ninh Quốc gia càng sớm càng , tài năng như cộng với thể chất đặc biệt của nhà họ Tống, nên lãng phí.
Sau khi Tống Tấn Chiêu cảm ơn Triệu Lăng, dặn dò cảnh vệ một câu.
“Cậu tra lý lịch nhập ngũ mấy năm nay của Văn Cảnh .”
Viên cảnh vệ còn chút sững sờ, thấy cấp cần cái , liên nhanh chóng lên tiếng trả lời và thêm sơ yếu lý lịch hồ sơ bản gốc.
Chạng vạng tối, trong phòng bệnh, Tống Văn Cảnh truyền nước xong ngủ , hoặc là , ngoại trừ vợ từ chối giao tiếp với bất kỳ đồng chí giới tính nữ nào.