Ông cụ Tống luôn mặc kệ mấy chuyện như trong nhà, lúc đôi lông mày nghiêm túc nhíu :
“Sau lúc trở về từng ?"
Cô hai Tống vội vàng thoáng qua chỗ thím ba im nhỏ giọng :
“Con xin ông nội, bởi vì dáng vẻ của cực kỳ giống chú ba nên con, con..."
DTV
Dừng một chút, cô mới tiếp:
“Con sợ dẫn đến mâu thuẫn trong nhà chú ba nên dám với ai mà chỉ cho thím ba ."
Thím ba Tống Chu Thanh Lan hổ, bà kiên trì tiếp lời:
“Cha, là của con, lúc đó con hai vẫn còn sống nên con cho rằng Văn Cảnh là con riêng ở bên ngoài của Tấn Dân, con sợ ảnh hưởng tới công việc của nên đành đè xuống."
Rốt cuộc sợ cái gì thì cũng chỉ bà . Ông cụ Tống bà và cô hai Tống một cái, cuối cùng cũng nặng lời gì mà chỉ :
“Nếu thế, cũng cần nữa."
“Văn Cảnh mới nhận về, mặc kệ đứa cháu dâu thì nó cũng kết hôn với Văn Cảnh."
Ông cụ Tống thêm:
“Nếu còn ý gì thì nên yêu thương nhiều hơn, còn nếu băn khoăn thật sự , đó là do gia đình dạy dỗ , ánh mắt nên chọn đúng , chúng cần bảo vệ họ nhiều hơn.”
Lời của ông rõ ràng, ý chính là mặc kệ cháu dâu thì cũng chịu, đừng lung tung lưng.
Cô ba Tống phục:
“Ông, nhỡ ba thích thì ?"
“Không thích thì sẽ tới nhà ga đón hả? Cháu cũng là con gái đại viện, con từng thấy bao nhiêu quan tâm vợ như thế ?"
Không chỉ như thế, ông cụ Tống còn dạy dỗ cháu gái.
“Cháu xem nếu cháu kết hôn, cháu suốt ngày ở nhà đẻ, chồng cháu bao giờ đối xử với cháu như thế ? Tình cảm thật sự tới bối cảnh, lẽ bối cảnh nhà đẻ của cháu cũng kém đúng ?"
Cô ba Tống hỏi đến á khẩu trả lời , mặt nóng đến hoảng hốt, cô thật sự dám lung tung nữa, ông nội của cô chuyện thật sự quá sắc bén.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-566.html.]
Lần , tất cả trong phòng dám chọc gậy bánh xe chi thứ hai nữa, thấy ông cụ bà cụ bao che cho con như thế, ai cũng dám chọc nữa.
Hai đóa hoa nở mỗi bông một cành, ngay lúc mấy nhà họ Tống đang thảo luận về Diệp Mạn Tinh và cặp song sinh như thế nào.
Mấy Diệp Mạn Tinh ở xe lửa, tiếng vang tiết tấu của xe lửa, họ chậm rãi tiến thủ đô.
Thời gian xe lửa tới thủ đô thật trời vẫn còn sóng, bốn năm giờ sáng tới trạm. Bởi vì bệnh tình của nam chính phát tác, m.á.u đầu tim mặc dù vẫn duy trì cho sự trấn tĩnh nhưng m.á.u trong tim của hoa đào tinh tác dụng thôi tình.
Thời điểm với đúng lúc là ba năm khi vợ đầu tiên trong nguyên tác chết, chuyện tình cảm của nam chính và nữ chính trọng sinh xảy sự chuyển biến, cô thật sự dám liệu nam chính phát sinh quan hệ với nữ chính trọng sinh .
Dù đây là cốt truyện của nguyên tác mà cô cũng chỉ là vợ c.h.ế.t sớm mà thôi, bây giờ cô đang xe lửa và ở bên cạnh nam chính, nếu thật sự phát sinh chuyện gì đó, đó cũng là ngoài tâm với của cô.
Vì hai ngày nay Diệp Mạn Tình xe lửa vẫn luôn im lặng, tất cả đều cảm thấy hình như cô vui, ngay cả cặp song sinh cũng dỗ cô thì mấy ở đây càng năng lực .
Tống Thanh Lâm lòng an ủi nhưng một điều. Để một tên trai thẳng cách an ủi một cô gái mới quỷ đấy.
Ào ào ào.
Thời tiết giông tố ở bên ngoài vẫn từng đứt đoạn, bên ngoài tối đen như mực nhưng tiếng mưa vẫn rơi xuống ào ào ngừng.
Khi tàu đường ray, cặp song sinh đột nhiên hét lên đây phấn khích:
"Cha đến.”
Tống Thanh Lâm cũng bất đắc dĩ, vội vàng :
“Bối Bối Đoàn Đoàn, cha của các con còn đang ở trong bệnh viện, lúc bác cha còn đang bó thạch cao trong đó nên thể đến chứ?"
Bối Bối Đoàn Đoàn vẫn cố chấp xuống xe:
“Cha tới .”
Ngay cả Diệp Mạn Tinh cũng sững sờ, lúc , lẽ nam chính đang tác dụng thôi tình của m.á.u trong tim khống chế, chắc chắn cũng họ đang ở ? Có thể đến mới lạ đấy.
Cô nghĩ như , ai ngờ xe lửa dừng , cô vội vàng đuổi theo cặp song sinh, ai ngờ xuống xe, cô suýt nữa một đàn ông ôm lòng.
Hô hấp nóng hổi của đàn ông phả tai, bên tai vang lên giọng vương vấn của đàn ông vang lên bên tai:
“Vợ .”