Lúc trong phòng đang bật đèn, ánh đèn của khách sạn cũng quá sáng, nhưng cô liếc mắt một cái vẫn thể thấy cảm xúc đè nén trong đôi mắt sâu thẳm của đàn ông.
“Anh ba, em chỉ là tiện tay thôi. Em cũng thật sự sẽ gặp nguy hiểm."
DTV
Nam chính ôm chặt, giọng cũng rầu rĩ, chẳng lẽ nam chính vẫn khoẻ ? Không chứ.
lúc Diệp Mạn Tinh định kiểm tra một chút, cánh môi hôn. Lần Diệp Mạn Tinh sắp chịu nổi, nam chính mới buông cô .
“Vợ ."
Anh thật sự mãi mãi cất em trong túi. Sau khi buông nữa, vòng tay ôm lấy cô, ngón tay đan , cứ như cô. Ánh mắt sâu thẳm dời .
"Anh ba?"
Diệp Mạn Tinh kêu hai tiếng, nam chính cũng phản ứng. Vậy là cô lập tức mặc kệ .
Dù cô cũng là đào hoa tinh, trời sinh hương hoa đào thúc tình. Nhất là lúc mới “gần gũi” xong, sức hấp dẫn của cô là đỉnh cao, nên mới cho xem.
Cả cô ở trong lòng nam chính. Ngón chân cô ở di chuyển lung túng mà cũng chiều chuộng.
Có đôi khi chính là như , thích trời đất như thế nào, giày vò cũng vui mừng.
Ngón tay Diệp Mạn Tinh đàn ông nắm chặt. Cô lập tức dùng cằm cọ n.g.ự.c nam chính, lúc cô tâm trạng suy nghĩ nội dung vở kịch trong nguyên tác.
"Anh ba, tới đây?"
Đôi mắt của Tống Văn Cảnh chằm chằm cô, giọng chút khàn khàn:
"Vì em sẽ tới."
Cho nên mới tới. Đôi mắt xinh của Diệp Mạn Tinh dán chặt , cô trợn mắt lên, cô hỏi cái . “
Không lúc đó còn bó thạch cao ?”
Cô nội dung vở kịch trong nguyên tác, nam chính và nữ chính sống sẽ gặp ?
Bỗng nhiên cô xoay dậy, đàn ông cũng thuận thế theo. Anh đặt cánh tay cô để lên đùi , còn nhét gối đầu ở lưng để cho cô thoải mái một chút.
Tống Văn Cảnh những động tác đều tự nhiên:
"Anh mơ thấy em sét đánh, cho nên lập tức đến."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-571.html.]
Còn suýt chết. Những lời , chỉ là nắm chặt ngón tay cô. Anh thật sự hiểu, một thể hấp thụ sấm sét nhiều như ?
Sấm sét trong giấc mơ thực sự là loại sẽ dừng cho đến khi g.i.ế.c c.h.ế.t vợ. Diệp Mạn Tinh cũng nữa. Hai tay cô chống lên bắp chân cứng như đá của đàn ông, tò mò hỏi:
"Có thế thôi ?"
Lúc đôi mắt hạnh của cô như nước suối trong khe núi, mang theo sự lấp lánh, cực kỳ mắt.
Tống Văn Cảnh ánh mắt vợ, vốn lúc chật vật, nhưng kỳ lạ là hiểu ánh mắt của cô, đành đầu . Anh chút bối rối :
"Lúc bệnh.”
“Thấy em gặp nguy hiểm, cho nên lập tức ngoài."
Trong phòng yên tĩnh, Diệp Mạn Tỉnh vẫn cổ vũ nam chính chuyện.
Cho nên Tống Văn Cảnh tiếp tục những lời phía :
"Buổi tối ngoài trời đổ mưa to, ban đêm chỉ thể dựa cảm giác thể tìm chỗ của em. Chờ trời sáng, cơ thể chịu nổi nên té xỉu. Trước khi té xỉu thấy Trần Kiêu Kiêu.”
Bình thường ít , nhưng chỉ cần chuyện vợ cảm thấy hứng thú, cũng sẽ cố ý lảng tránh.
Trong đó, điều duy nhất khiến vợ bận tâm là chuyện gặp Trần Kiêu Kiêu, cô suy nghĩ lung tung.
Có thể giải thích rõ ràng, thể khiến nhiều chuyện một chút, khiến vợ bớt suy nghĩ hơn một chút. Anh sợ tốn công, cũng sợ giải thích nhiều.
Càng nhiều một chút, thì vợ sẽ càng vui vẻ hơn, cũng vui mừng.
Diệp Mạn Tinh: "???"
Diệp Mạn Tinh ngạc nhiên, mà thật sự là nữ chính sống ? Một nam chính vốn nên hôn mê ở tuyến, thể té xỉu một cách kỳ lạ ở mặt nữ chính sống chứ?
Diệp Mạn Tinh là hoa đào tinh, chứng kiến nhiều chuyện như , chuyện thể xếp một trong những chuyện buồn nhất trong lịch sử cuộc đời cô.
Cốt truyện của nguyên tác đúng thật là... Bất cứ lúc nào cũng tìm cơ hội để sửa chữa, tận tâm thật đấy. cũng là thể đổi, Diệp Mạn Tinh thật đúng là vui mừng.
Cô chọc lồng n.g.ự.c cứng rắn của nam chính, con ngươi xinh giống như tiểu yêu tinh thể quyến rũ , giọng mềm mại, hỏi:
"Sao đến nhà ga?"
Trong đôi mắt của cô đều là tò mò, thậm chí đầu ngón tay giống như lửa, thiêu đốt .
Tống Văn Cảnh chỉ cảm thấy cổ họng ngứa, ánh mắt dừng đỉnh đầu vợ, ấn những ngón tay trắng nõn như ống hành của cô.