“Chị dâu, chị dâu."
Phía là Tống Văn Thư chạy vội đổ mồ hôi ướt nhẹp và một thanh niên cô quen .
Diệp Mạn Tinh giới thiệu tiếp:
“Đây là em Tống Văn Thư, em trai Tống Văn Lâm báo danh hải quân, năm nay về.”
Bà cụ Tống cháu nội và con dâu, nước mắt bà cụ chực trào .
Nghe Diệp Mạn Tình còn một cháu trai hải quân, vui mừng
đau lòng vội “ôi” lên một tiếng.
“Em, đây là ông bà ở thủ đô.”
Nói xong cô cũng gọi Tống Văn Thư đến, nhân tiện giới thiệu em chồng với ông bà cụ để họ nhận mặt .
Đôi mắt Tống Văn Thư đỏ bừng, từ lúc cô sinh , quan chức cao nhất mà cô từng gặp là lãnh đạo huyện thành, cơ hội gặp vị tư lệnh uy nghiêm khí thế tỏa bốn phía ?
Nhìn thấy ông bà cụ Tống thì cô cũng dám bước lên, chỉ phía xa gọi một tiếng “chị dâu” yên nhúc nhích.
Còn Tống khi sửng sốt thì bà cân nhắc một lúc lâu mới đến đón cặp sinh đôi, đó do dự thật lâu, cái của nhiều , khẽ nhỏ:
“Cha, , Kính Quân thị sát , cho gọi, cha về nhà một lát .”
Thật bà thói quen gọi cha , nhưng nếu bà gọi thì chẳng khác gì chà đạp sự chính trực của con trai và con dâu .
Cũng sẽ gây ảnh hưởng đến con dâu bà , khó mà tạo tiếng ở bên ngoài.
Chỉ khi con dâu ngoài gì, gì cũng đều nhận sự tán đồng thì cô mới thể lập uy tín, lập sự tín nhiệm dành cho .
Không thì Diệp Mạn Tinh việc và chuyện ở ngoài, ai còn xem cô là con dâu nhà họ Tống nữa chứ?
Mẹ chính là một chồng thông minh. Đương nhiên, ngày hôm cô bàn bạc xong với chồng về việc đổi cách gọi, cô cũng chỉ do dự vì sợ đối phương khó hòa hợp, gây phiền phức cho gia đình mà thôi.
DTV
Rõ ràng, những lo lắng của Tống là dư thừa. Bà cụ Tống tiếng gọi của cô thì cực kỳ kích động, bà ngay lập tức “ôi” một tiếng, vui mừng tả nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-598.html.]
“Là tụi bà tùy tiện tới quấy rầy các cháu, mà cháu còn tới đón, hì hì.”
Bà cụ Tống mừng rỡ, nhưng cũng tiếng gọi mắt chợt đỏ hoe. Bà cụ Tống thật sự qua nhiều kiểu xưng hô, nhưng từng một cách gọi nào khiến bà cảm thấy ấm áp như thế.
“Được , đừng đây nữa, mau tới giúp con với, con mang nổi.”
Lính cảnh vệ và hai vệ sĩ theo phía khuân đồ xuống, mấy vị lãnh đạo trong huyện cũng tự giác, họ đều qua hỗ trợ nhưng Diệp Mạn Tinh vội vã ngăn cản.
Đây là việc nhà, cô thể chỉ đạo các vị lãnh đạo việc chứ? Cô chuyện nên bèn tủm tỉm và đẩy mấy lãnh đạo sang cho chú hai tiếp đón.
“Đến đây.”
Mẹ Tống trả lời xong thì chào hỏi mấy và sang khuân đô, cũng quên lễ phép dẫn bà cụ Tống và ông cụ Tống về nhà.
Đang chuyện bỗng bắt gặp lính cảnh vệ và hai vệ sĩ đang dời từng thùng đồ xuống.
Dâu cá nhà họ Lương thấy thế thì chút choáng váng, thật sự là từng thùng đồ đang chuyển xuống, chị thể rõ những gì trong hộp, nhưng bao bì đóng gói bên ngoài dễ nhận .
Chẳng hạn như loại rượu Mao Đài cực kì quý hiếm và nhiều nhãn hiệu thuốc lá, còn thì là hai thùng kẹo sữa thỏ trắng.
Ngoài chị còn thấy họ di chuyển một thùng sữa bột mạch nha xuống.
Bên cạnh đó còn vài thùng chị chứa gì, nhưng dựa bao bì ở đằng thì lẽ chúng cũng là những thứ quý giá.
Dâu cả nhà họ Lương chính là con dâu nhà trưởng thôn nên thấy nhiều đồ vật hiếm , nhưng lúc chị vẫn thấy rung động thôi, hai mắt dường như đều đủ sức nữa
Dâu cả nhà họ Lương thầm nghĩ: ......?
Nhà của đại đội trưởng chắc phất lên nhỉ? Quá ghê gớm , thế chẳng lẽ là nhân vật quan trọng nào đó đến thôn bọn họ ư?
Chị thực sự từng chứng kiến một cảnh tượng nào xa hoa như , nhân vật quan trọng cỡ sẽ đến thôn bọn họ ư?
Chị nhiều trong họ, nhưng các vị lãnh đạo mà chị từng thấy khi cha chồng họp nộp công lương trong huyện, lúc đều yên lặng bước theo lưng, điều quả thực khiến dâu cả nhà họ Lương ngạc nhiên trợn tròn mắt.
Chị thật sự đang nghĩ thầm, là nhân vật quan trọng cỡ nào mới thể khiến đông đảo lãnh đạo xuống đón mừng như đây?
Ông lão đang ở đoàn khí thế cực kì nghiêm túc và oai phong đến mức chị dám đến gần.