Trần Chu thì cả trở nên lạnh lẽo, còn cảm thấy rùng một cái, tên vợ đúng thật là điên, cách khác, vợ chửa tay giải quyết chỉ là vì còn giải quyết thôi ?
Trời ạ, tên điên tới mức nào .
Giọng của Diệp Mạn Tính nhẹ nhàng dịu dàng, thậm chí mang theo một chút ấm áp màu vàng của ánh mặt trời nhỏ đang chiếu xuống, những lời của cô cũng hề dịu dàng một chút nào.
Cô híp mắt hỏi: "Vậy thì để hỏi nhé, nếu như em gái sinh con cho , là một cặp long phượng, nhưng của hoặc là trong nhà của tổn thương đến bọn chúng, thể chủ động từ bỏ dòng họ của ?"
"Nếu như thật sự suy nghĩ , dựa chính bàn tay của các , 14 nào thể sống ? Một con gái vì để lấy mà chịu bỏ với , là do tin tưởng ?"
Cô đến đây thì cũng thêm nữa, em gái lấy hộp gỗ đào để quà tặng đưa cho chồng, nếu như là hai vợ chồng liên quan tới đào chi của cô thì cô cũng nhiều như .
Hoa đào tinh việc luôn luôn ngắn gọn, hơn hết là cần tự trải qua, trải qua nhiều hơn nữa, em rể của cô thể hiểu hết.
Cô cũng giống như Chu Gia Gia, khi nhận , cô một nhà đẻ vô cùng đỉnh cao, nền tảng là sự hối hận cực kỳ , cô thể trở .
Nếu một con gái của nhà bình thường bỏ trốn, cũng đủ để đó chảy nhiều nước mắt đây.
Vợ chồng ly hôn đều là chuyện của vợ chồng nhà , ông cụ Tống cũng thể dùng cách ép buộc để nhận cháu gái.
mắt, hết cứ đưa cháu gái về để mở mang kiến thức, thủ đô để trải nghiệm .
DTV
Mở mang kiến thức nhiều hơn, bản tiền , sự nghiệp, cái gì cũng từng thấy mà còn tiếp tục mối hôn nhân cũng , ly hôn cũng , chính bản cô thể tự quyết định.
“Ăn cơm thôi.”
Thật thì Diệp Mạn Tình còn hỏi một chút chuyện về hộp gỗ đào, nhưng thím ba đang ở bên ngoài tới gọi ăn cơm, bên ngoài còn lãnh đạo góp mặt, buổi tối còn đưa những rời , vẫn là cơ hội ốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-609.html.]
Nhà họ Tống ở bên đang chuẩn ăn cơm, những khác trong đại đội cũng đang chuẩn cơm tối.
mà tình hình của nhà họ Tống dạo quá nổi bật, trong thôn cũng chuyện gì để giải trí, chỉ cần là một chút tin đồn nào thì tất cả đều sẽ cảm thấy vô cùng tò mò.
Vả còn là danh tiếng lớn rầm rộ lái nhiều ô tô tới như , còn với lãnh đạo nữa.
Trưởng thôn cũng đang chuyện .
Buổi chiều, nhà trưởng thôn cũng mở lời khen cháu dâu của đại đội trưởng .
Dâu cả nhà họ Lương ném củi trong bếp lửa, cảm thán : "Con thật là nghĩ tới thì phó chủ tịch thị trấn Tống còn là đứa con lạc mất của nhà tư lệnh, nhiều lãnh đạo cùng tới như , là địa vị to lớn tới cỡ nào chứ?"
Dạo đang là mùa cấy mạ, cũng cần ăn cháo khoai lang, thím Lương đang lọc ngô, bữa cơm hôm nay của bọn họ là trộn ngô với gạo, tuy rằng kém hơn gạo nhưng cũng là lương thực chân chính.
Bà cẩn thận, sợ rớt một chút nào, lời mà con dâu lớn thì cũng dừng một chút: "Con thấy ?"
Dâu cả nhà họ Lương một tiếng, còn là đến nhà của đại đội trưởng xem , kết quả bên đó nấu cơm, tất nhiên là cần đến bọn họ nữa.
Thím Lương cảm thán một tiếng: "Con bé Tinh Tinh thật là phúc."
“Ai chứ?"
Chị thoáng qua em cùng huyết thống còn đang ôn tập trong nhà chính, đó khen ngợi Diệp Mạn Tinh: "Tinh Tinh thật là phúc, dáng xinh , sinh một cặp long phượng, còn thi đại học nữa.”
"Sắp thi đại học , chồng của con bé cũng là trung đoàn trưởng , còn thi đại học gì nữa chứ?"
Thím Lương trộn lẫn gạo với ngô bỏ hấp, thì tùy ý một câu: "Con bé học , Văn Cảnh ở bộ đội, là sẽ ở riêng hai nơi ?"
“Mẹ, cho dù Tinh Tinh học đại học thì con bé Tinh Tinh cũng thể giải quyết thỏa. Con bé Tinh Tinh đúng thật là tồi. Mẹ xem, con bé chắc là thật lòng sống với Văn Cảnh.” Chị bĩu môi nhỏ, nhưng cũng nhỏ cho lắm, chị cũng sợ chồng vui mà chỉ chỉ về phía nhà chính, : “Mẹ, bao giờ thấy ánh mắt của con bé Tinh Tinh mọc đỉnh đầu ?”