Bởi vì vợ nhờ kiểm tra đồ đằng, tìm một ít manh mối, nhưng khi tìm thể , nếu vợ sẽ rơi tình huống nguy hiểm mà chính cô cũng .
Diệp Mạn Tinh cảm thấy thoải mái khi nam chính vuốt lông như : “Ừm, em định cùng Tân Lâm đến chợ nguyên thạch."
“Không là em mơ thấy sét đánh ?p Em cần ngọc thạch, việc kinh doanh của chúng cũng cần ngọc thạch."
Cô tiếp: "Thế nhưng gần đây kỳ lạ. Ngọc thạch đang ít dân, cũng đang tích trữ ngọc. Chẳng lẽ ngọc giá trị tư ?"
“Hả?” Người đàn ông dùng sức nắm chặt cây bút trong tay, trong nháy mắt bẻ gãy nó, tiếng của dừng .
Sau khi bình tĩnh một lúc mới hỏi: “Muốn tới chợ nguyên thạch ?"
"Nơi đó nguy hiểm."
Tống Văn Cảnh cau mày, cái chỗ đó, cho dù cho tiền bình thường cũng dám đến, lá gan của vợ của đúng là hề nhỏ.
Diệp Mạn Tinh : “Em , nhưng cùng với em, hơn nữa còn cả đoàn đội của công ty chúng ."
Ở dây bên một sự im lặng kéo dài.
Qua đường dây điện thoại, cô thể cảm nhận một luồng lạnh lẽo bao trùm, cô nam chính đang nhiều cảm xúc.
“Anh ba.” Diệp Mạn Tinh gọi.
Hoa đào tinh vốn luôn yêu thích tự do, vốn dĩ loại tình huống nếu lúc thì cô là , chuyện mang thai cũng sẽ thì . WT808034 lúc cô cảm nhận cảm xúc của nam chính, cô sợ nếu , đối phương sẽ tức giận đến c.h.ế.t mất.
"Ừm."
Diệp Mạn Tinh do dự: “Anh ba, lẽ em..." "Sao ?" Sau khi Tống Văn Cảnh bình tĩnh , hỏi.
Sau đó thấy giọng mềm mại của vợ, khẽ hừ một tiếng mang theo sự hờn dỗi, Tống Văn Cảnh chỉ cảm thấy nhiệt độ cơ thể tăng lên một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-647.html.]
Giọng khàn khàn: "Em vợ, đang đây."
“Còn là do , hình như em mang thai .”
Bên ngoài trời vẫn mưa tí tách, thời đại cải cách và mở cửa.
Giờ bên ngoài đều là tiếng rao hàng của bán rong, dòng liên tục khiến thành phố trở nên sức sống hơn một chút.
Dường như cô cũng cảm thấy cơ thể tràn ngập may mắn, cũng cảm thấy giống Cô nắm chặt ống điện thoại, thấy đối phương trả lời, mới hừ nhẹ một tiếng: “Chắc là do từ lân ở thủ đô, bây giờ em cần thi đại học và tìm ngọc thạch. Sao chút phản ứng nào ?"
Cô nhẹ giọng oán trách: “Lúc đầu em cũng , nhưng xét đến việc là cha của đứa bé thì vẫn nên cho một tiếng."
Giọng của cô thực sự nhẹ nhàng và mềm mại, khiến hận thể dâng hết thứ lên cho cô.
Cũng may là cô .
Tống Văn Cảnh khó thể nghĩ nếu vợ đang mang thai mà một đến chợ nguyên thạch ở thành phố Nam , thật sự xảy chuyện gì đó, sẽ phát điên mất.
Có lẽ là vì quá sốc tin vui mà vợ báo cho, từ đáy lòng dâng lên một niềm vui lớn lao, như điện giật.
Bùm.
Tay chân vững, điện thoại đột nhiên rơi xuống.
DTV
Bỗng nhiên một tin vui to lớn ập đến khiến cho Tống Văn Cảnh trở nên choáng váng: "Thật vợ?"
Trên mặt vẫn duy trì sự bình tĩnh, nhưng cơ bắp của cánh tay căng thẳng, phía lưng cũng ướt đẫm mồ hôi.
Anh vẫn còn nhớ khi vợ mang thai đầu cô ly hôn với .
Diệp Mạn Tinh tức giận : "Hả, phản ứng của là ? Lạnh nhạt như ?"
Cuối cùng Tống Văn Cảnh cũng thể bình tĩnh , kích động : “Vợ, sẽ đồng ý ly hôn.”