Sao mà cô thể nam chính đang lo lắng cho cô, cho nên mới chuyến ?
Thật Diệp Mạn Tinh khá bất đắc dĩ, cô thực sự hề yếu đuối đến như .
cũng may là họ chậm trễ quá lâu, cũng ảnh hưởng gì lớn đến nhiệm vụ.
Tâm trạng của Diệp Mạn Tinh khá phức tạp, cô đàn ông , hỏi: “Anh ba, chuyện ảnh hưởng đến ?"
Cô ôm má, chống khuỷu tay lên bàn, bằng đôi mắt xinh : “Anh ba, thật đến cũng , cần hy sinh nhiều như .”
Tống Văn Cảnh lắc đầu: "Em mang thai, đến thăm em."
"Nếu em sẽ tức giận suy nghĩ lung tung ư?"
Anh dậy thu dọn bát đĩa, lau bàn một nữa, thấy cô với đôi mắt ngấn nước, nếu giải thích rõ ràng, chắc chắn cô sẽ lo lắng.
Vợ của thật sự , mặc dù về cũng sợ sẽ ảnh hưởng đến . Anh lau khô tay, sửa sang tóc tai cho cô, giọng dịu dàng.
“Nơi đến trong chuyến công tác tạm thời tình cờ chung đường với em, nên nó vẫn hợp quy định."
Thật ?
Chẳng lẽ trùng hợp thế ? Cô luôn cảm thấy gì đó đúng: "Anh ba, nếu em cho mà để thẳng đến đó thì sẽ ảnh hưởng đến đúng ?" Ngay khi Diệp Mạn Tinh lời , cô phát hiện ánh mắt của nam chính cho lắm.
Cô thấy nam chính đột nhiên kéo ghế qua xuống, đó hai con mắt đen láy thẳng cô, căn phòng yên tĩnh một lúc, đàn ông : "Vợ, những chuyện khác thể theo ý em nhưng chuyện thì ."
Anh nắm tay cô, dùng giọng dịu dàng : "Đừng để rơi tình trạng hề gì ? Nếu như em thật sự xảy chuyện gì. Anh sợ sẽ trở tay kịp." Nếu điều đó thực sự xảy , sẽ điên mất.
Diệp Mạn Tinh chằm chằm đường quai hàm trai của nam chính, cảm nhận trái tim chân thành nóng bỏng của đang hướng về phía .
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-657.html.]
Diệp Mạn Tinh xong cũng khá tò mò: Cho nên loại như nam chính dễ dàng động lòng, nhưng một khi động lòng thì thành thế , một sự chân thành tha thiết nóng bỏng ?
Cô cảm nhận sự lo lắng chợt lóe lên biến mất của , thậm chí còn chút cảm xúc khó tả, dường như nam chính châm ngòi cho thứ gì đó, chỉ còn một chút nữa là sẽ bùng nổ. Diệp Mạn Tinh : "Anh ba, em hiểu ."
Nói xong, cô thấy cơ thể nam chính thả lỏng.
Cốc cốc cốc.
Trong lúc hai đang chuyện thì gõ cửa gọi cô: "Cô Diệp, sắp đến giờ xuất phát .”
Đó là giọng của vệ sĩ theo để bảo vệ cô.
Diệp Mạn Tinh lên tiếng, lúc dậy chợt nhớ tới điều gì đó: "Anh ba, thanh niên tri thức Triệu đang mang thai. Bạn trai của cô biến mất, cô đang tìm đó."
"Em cũng hỏi Thịnh Hoa một chuyện, tiện tìm giúp em ?"
Tống Văn Cảnh dẫn cô ngoài, ừm một tiếng: “Lúc về sẽ hỏi thử.”
“ em bức ảnh nào của ?"
Chắc chắn là thể sẵn ảnh chụp .
"Lúc Trần Chu tới, thể hỏi xem Thịnh Hoa trông như thế nào."
Tống Văn Cảnh mở cửa, cúi đầu đôi mắt mong đợi của cô, hôn cô một cái, ừm một tiếng.
Cuộc họp mặt hôm nay ở tiểu khu Đông Thuận Lai cho là bữa tiệc họp mặt cuối tuần, nhưng thực chất nó là một sự kiện đấu giá do Ngọc Chi Lâm tổ chức.
Bởi vì linh quả linh thực trong gian thực sự quý giá, nên Diệp Mạn Tinh giao chúng ngay tại chỗ để tránh gây rắc rối cho chính .
Nói cách khác, cuộc họp mặt hôm nay là buổi đấu giá thử, sẽ một danh sách đấu giá đặc biệt, các loại rượu vang, rượu trái cây, đủ thứ đây từng xuất hiện cũng mặt trong cuộc đấu giá lân .