Diệp Mạn Tinh giường, ăn liên tục mấy trái mận chua, chỉ cảm thấy môi lưỡi đều vị chua, thoải mái.
Thật về mùi vị thì mận chua trong gian của cô vị còn ngon hơn, nhưng cô mang thai nên sẽ càng thích mấy món chua hơn.
Cô ăn mận chua một hồi bỗng nhiên cũng cảm thấy ngon.
Thân là hoa đào tinh, một cô đến nhiều nơi, nhưng nơi nào khiến cô cảm giác thuộc về.
Nam chính mới tắm , về việc sắp xếp hai viên ngọc thạch.
Trong đó, viên lục ngọc thạch Đế Vương giá trị một trăm triệu thì đem tặng cho Hồng Kông, cũng hỏi gì về chuyện .
Tựa như một chuyện bình thường.
DTV
Diệp Mạn Tinh nam chủ đang lau tóc, bỗng nhiên phần cảm khái, đây đúng là một đàn ông .
Cũng khó trách tại trong nguyên tác, danh tiếng cao như .
Lau tóc xong, Tống Văn Cảnh đến xuống, canh đòi hỏi chuyện mật, mà chỉ đơn thuần ôm eo cô, gọi một tiếng: “Vợ .”
Sau đó, lâu , Diệp Mạn Tinh thấy tiếng ngáy.
Cô cúi đầu thì thấy nam chính chìm giấc ngủ.
Lần đầu tiên Diệp Mạn Tinh ngủ, mà chỉ gương mặt đàn ông một lúc, cô thả tay đàn ông , lấy khăn ướt lau tay, nghiêng lòng đàn ông.
Cô thấy tiếng thở, gương mặt , hiếm khi như , cô vươn tay chạm chiếc mũi cao thẳng của đàn ông, sóng mũi thẳng.
Đàn ông, trông .
Cô cứ như , cơn buồn ngủ ập đến, cô cứ thế ngủ say trong lòng đàn ông. Tống Văn Cảnh thật sự mệt, ngủ nửa chừng thì tỉnh giấc.
Anh mấy đêm ngủ, liên tục c.h.é.m giết, thực sự mệt mỏi. từng ngủ khi vợ ngủ, trong lúc đó chợt nhớ tỉnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-684.html.]
Đến khi thấy vợ ngủ chỉnh vị trí cô trong lòng ngủ tiếp. Hôm , Diệp Mạn Tinh cùng nam chính về Đông Thuận một chuyến.
Lúc nam chủ đang chuyện với cô và cha cô thì lên lâu xem noãn ngọc, cô trực tiếp lấy năm trăm cân noãn ngọc thô bỏ gian, đó đổi những viên đá thô tương tự bỏ phòng.
lúc gian cũng đá thô tương tự thể đổi, chỉ là cắt thì chất lượng và khối lượng cũng chênh lệch nhiều.
Lúc bọn họ rời thành phố Thâm Quyến về căn cứ, cha cô còn dúi tay cô sổ tiết kiệm ngân hàng tám trăm nghìn tệ, cô cứ về nghỉ ngơi, chuyện kiếm tiền cô cần lo.
Hiện tại tình hình của công ty đang đà phát triển, cô cũng cần nhiều cổ tức như , cha cô bèn đổi thành sổ tiết kiệm hai trăm nghìn tệ cho cô.
Nói thật, Diệp Mạn Tình đến Thụy Lệ lân , cô gần như rút sạch tiền, cô nghèo thật sự.
hai trăm nghìn tệ, đến khi cô thi đại học, thậm chí học đại học mấy năm cũng đủ , chỉ cần cô nghĩ đến chuyện mua nhà ở thủ đô là .
nhà ở thủ đô quả thật vẫn thể mua .
Bây giờ ở bên ngoài cô là quý bà nghìn tỷ , nhưng tài sản lưu động của cô chỉ hai trăm nghìn tệ?
Diệp Mạn Tinh túng thiếu, đợi kiếp nạn cuối năm qua , xem vẫn thể khởi động chuyện kinh doanh hoa.
Khi nhóm Diệp Mạn Tinh về căn cứ biên phòng, trời còn đổ mưa, bọn họ về căn cứ trong tiếng sấm rền dữ dội.
Lúc về, đúng lúc trời tối, vì bọn họ về vô cùng trầm lặng.
Có lẽ ngoại trừ lính canh gác thì ai bọn họ về.
Trong căn cứ biên phòng, trung đoàn phó Tống sắp thăng chức .
Tin tức , chỉ lãnh đạo trong nội bộ mới , cô nhỏ Chu xem như là một trong những đó.
Huống chi, Tống Văn Cảnh hóa còn là nhà họ Tống ở thủ đô, nhà họ Tống ở thủ đô còn đích đến thành phố Vân để nhận , thật trong giới đêu cả.
Mẹ Chu chỉ chuyện khi tham gia tụ tập với mấy vị phu nhân bà quen.
Vừa tin , Chu kịp ở nhà mà lập tức chạy đến căn cứ biên phòng, gần như cùng lúc với cô nhỏ Chu, phiên xác định phận hề đơn giản của Tống Văn Cảnh, là con trai nhà họ Tống ở thủ đô.