Trong phòng, Tống Văn Cảnh phòng cẩn thận quan sát bức tranh chân dung, thật sự cảm thấy sát khí toát từ bức tranh.
Người nhất định từng g.i.ế.c .
Đôi mắt đen nhánh của như dán chặt bức chân dung, khuôn mặt của bức tranh biến dạng, thể rõ trông . Nếu cầm tìm thì chẳng khác gì tìm kim trong đống cỏ.
"Anh ba thế, đến đây .”
Cô dứt lời thấy nam chính liếc một cái từ từ bước tới chỗ cô.
Từ lúc Diệp Mạn Tinh mang thai đôi thì dễ mệt mỏi, nam chính lấy từ về chiếc ghế mây bập bênh, để cô thể ghế cắn hạt dưa.
Mùa hè ở biên phòng nóng, mặc dù cô mặc chiếc váy lụa mỏng mát và chiếc quạt điện trong phòng luôn thổi thẳng cô nhưng cô vẫn cảm thấy nóng.
Ngày thường, nam chính ở nhà nên khi ở một , cô sẽ gian để tránh nóng và còn thể bơi lội. bây giờ bụng lớn, cô sợ sẽ xảy chuyện nên giờ cô ở bên ngoài nhiều hơn.
DTV
Có lẽ là quá nóng, cũng toát mồ hôi, cô cầm quạt trúc tự quạt cho bản . Vừa quạt, cô hỏi đàn ông: “Anh ba, vẫn còn ghen ?"
Tống Văn Cảnh vợ , cầm bức chân dung đến mặt cô, đôi mắt sâu thẳm của cô bức chân dung hồi lâu mà một lời.
Lần nam chính im lặng lâu quá.
Diệp Mạn Tinh tò mò: ...?
Diệp Mạn Tinh chậm rì rì quạt cho , nghiêng đầu đàn ông bật : “Anh ba, đang nghi ngờ em ngoại tình ?"
Lời phá tan khí im lặng trong phòng. Người đàn ông chợt buông bức chân dung, đó cúi đầu hôn lên chóp mũi cô. Thấy đôi môi đỏ của cô hé mở, hôn môi cô thật lâu mới buông cô .
Diệp Mạn Tinh hôn đến suýt thở nổi: tránh đề tài. nam chính thật là, lúc nào cũng dùng nụ hôn để tránh đề tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-720.html.]
“Anh ba.” Giọng cô tràn đây tức giận. Cuối cùng đàn ông cũng chịu xuống.
Ngồi bên cạnh cô, cặp chân thon dài thẳng tắp chỗ để, xuống khiến cho gian vẻ cực kỳ chật chội.
Người đàn ông bình tĩnh cô một lát chủ động cầm lấy chiếc quạt tay cô.
Diệp Mạn Tinh ngăn cản, đàn ông cầm lấy chiếc quạt thuận thế duỗi thẳng đôi chân thon dài, nâng chân cô đặt lên đầu gối , tinh tế xoa bóp chân cho cô.
Mang thai đến những tháng cuối, mặc dù là đào hoa tinh thì chân cô cũng phù lên. Bởi vì hoa và gian nên một khi cô thấy thoải mái thì sẽ gian nghỉ ngơi, hơn nữa do thai một nên lân cô mang thai cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều.
đàn ông vẫn sợ cô sẽ khó chịu nên gần như khó thời gian rảnh, đều sẽ xoa chân bóp vai cho cô. Lực độ truyền đến khiến Diệp Mạn Tinh thoải mái đến suýt thì rên lên thành tiếng.
Trong tiếng quạt ù ù, giọng trầm thấp khàn của đàn ông vang lên bên tai cô.
Tống Văn Cảnh: “Vợ, em sinh con và dạy con cho , rõ em là như thế nào.”
Giọng của đàn ông trầm thấp và êm dịu, dễ như theo nhịp nhạc, cô sang : “Vậy nãy im lặng?"
Đôi mắt của cô như thể , và khi chằm chằm một ai đó thì khó sẽ chịu sự quyến rũ trong đôi mắt .
Tống Văn Cảnh cảm thấy cổ họng chút khô, động tác tay dừng , trầm ngâm một lát khi ngẩng đầu lên thấy đôi mắt sáng lấp lánh của vợ.
Tống Văn Cảnh càng thêm nhận rõ bản chống : “Vợ, chỉ là cảm thấy em càng tin tưởng Tân Lâm, chứ ..."
Đang , Tống Văn Cảnh mới phát hiện lời hình như .
Lấy tinh thần, thấy trong đôi mắt xinh của vợ chứa đây ngạc nhiên. Đôi mắt như thể đó khiến Tống Văn Cảnh khựng .
Anh rõ ràng là một đàn ông, chẳng khác nào tự bảo trái tim nhỏ như lỗ tim ?